Thường những người có trái tim tan vỡ Trong đám đông rất ít nhận ra nhau Sau nụ cười ấm áp trên môi họ Là những mảnh ước mơ nát vụn, u sầu Họ học được cách giữ lòng thanh thản Trước trận mưa, con nắng, lúc buồn vui Họ tập được cách giữ hồn an tĩnh Dẫu tha nhân sao quá dễ thay dời Họ cười mãi lúc nghe lời điêu trá Tìm loay hoay trong đó chút chân thành Họ tự nghĩ chẳng có gì vĩnh viễn Dối lừa này rồi cũng sẽ qua nhanh Họ nhắm mắt để lần theo ánh sáng Những vì sao đang tắt lịm giữa trời Họ khép cửa để chờ nghe tiếng gõ Hay một lời đồng vọng, dẫu xa xôi Thường những người có trái tim tan vỡ Trong đám đông rất ít nhận ra nhau Họ chẳng muốn trận buồn lây nhiễm nữa Nên một mình đóng cửa, một mình đau. Nguyễn Thiên Ngân