Về Hà Tây Hà Tây cửa ngõ thủ đô Câu thơ ngày ấy, bây giờ là đây Đất nghiêng, đổi mới từng ngày Xứng danh gái đảm, trai tài năm xưa Hòa Lạc đánh thức giấc mơ Đổi thay công nghệ nắng ùa ban mai Đồng Mô là đất xứ Đoài Nàng tiên giáng thế, trải dài mộng mơ Thác Bạc biến thành Ao Vua Suối Tiên cảnh đẹp thẫn thờ khách thăm Khoang Xanh cao vút mấy tầng Thác Đa róc rách giữ chân, tiếng đàn Suối Hai nối với Đầm Long Tạo nên thế mới say lòng người ơi! Dù có đi ngược về xuôi Chùa Hương thiên động nhất trời Việt Nam Cảnh Phật trong cõi thiên bồng Nhẹ tâm quân tử, thỏa lòng thập phương Hạ Long trên núi Quan Sơn Mặt hồ trải rộng mê hồn thuyền đưa Mát rượi giữa buổi ban trưa Ngắm nhìn cảnh đẹp như mưa ban ngày Chùa Trầm cùng với chùa Thầy Tây Phương cực lạc, rồng bay trăm đàn Chùa Mía sừng sững thế gian Hai vùng quê ấy dọc ngang đất trời Bác Hồ ghi dấu nơi nơi Cây đa Vật Lại, đời đời nhớ ơn Thánh Tản- linh khí giang sơn Sông Đà còn chảy mãi đời dài lâu Núi sông ai tạc từ đâu Bức tranh thủy mặc, nhớ câu ân tình! Đàm Thị Điệp