Anh vẽ em bằng màu nỗi nhớ Gửi đến em qua những vần thơ Gió thu qua, gió đông lại tới Cơn mưa phùn xuyên nát tim ta. Anh vẽ em bao ngày anh đợi Ngọn lửa tình cháy vẫn chưa vơi Lệ tình đắng tràn trong khoé mắt Chút hương nồng đọng lại nơi đây. Em bảo ghét mưa tại sao vậy? "Bởi vì mưa làm cay mắt anh" Anh đi qua ghế đá hàng cây Chỗ xưa ta ngồi khi mưa tạnh. Bao ký ức tuồn về trong thoáng chốc Mưa rơi buồn khoé mắt anh lại cay Chiếc ghế đá một mình anh cô độc Cảnh cũ, tình cũ người không đây. Cầm cây cọ, thấm lệ nhòa anh vẽ Vẽ bóng em thấp thoáng trong tim Như nghẹn lại, như tan vỡ con tim Như xóa nhòa, như nhớ về tình trẻ. Anh nhớ em! Nhớ phát điên lên được! Anh nhớ em! Nhớ đến chết mất thôi! Nhưng không thể nào thời gian trôi ngược, Cũng không hai lần tắm trên một dòng sông!