Tản Văn Vào Hạ - Hoàng Hiệp

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Tình yêu mang theo, 27 Tháng tư 2025.

  1. Tình yêu mang theo

    Bài viết:
    13
    Vào Hạ

    Tác giả: Hoàng Hiệp

    Thể loại: Tản văn


    [​IMG]

    Hạ đến không hẹn trước, tựa như một kẻ lữ hành rong ruổi, bất ngờ ghé lại chốn thân quen. Từ những tia nắng đầu tiên nhẹ nhàng chạm vào cành lá, từ những cơn gió thưa dần sắc lạnh mà chuyển thành luồng hơi ấm dịu, lòng người đã khẽ nhận ra sự đổi thay của đất trời.

    Sáng sớm, bầu trời trong vắt như mặt gương xanh ngọc. Ánh mặt trời lấp lánh soi rọi xuống từng mái nhà, từng rặng cây, từng con phố nhỏ, vẽ lên mặt đất những mảng sáng chói chang. Lũ ve bắt đầu râm ran khúc nhạc đầu hè, những âm thanh nỉ non ấy ngân nga khắp phố phường, len lỏi vào từng kẽ lá, từng khe tường cũ kỹ, làm lay động cả những miền ký ức mơ màng.

    Những tán phượng già bỗng rực rỡ một cách kiêu hãnh. Mỗi cánh hoa mỏng manh, đỏ rực như vệt lửa nhỏ, gom góp lại thành biển lửa thắp sáng góc trời. Dưới những tán phượng ấy, những cô cậu học trò cuối cấp miên man với những dòng lưu bút vội vã, những cái nắm tay, những ánh mắt thầm lặng mà chan chứa bao điều chưa nói. Hạ đến cùng mùa chia ly, để lại trong lòng người trẻ tuổi một dấu ấn vừa ngọt ngào, vừa se thắt.

    Con đường làng cũng thay màu áo mới. Hai bên lối đi, những bụi cỏ dại xanh mướt, điểm xuyết sắc tím mỏng manh của những bông hoa mua, sắc vàng tươi tắn của bông cúc dại. Thoảng trong gió, hương lúa non từ cánh đồng xa xăm đưa về ngan ngát. Tiếng gà trưa gắt hơn, giấc ngủ trưa cũng trở nên chênh vênh giữa những đợt nắng rát quét qua hiên nhà.

    Trên những dòng sông quê, nước trong veo in bóng mây trời bảng lảng. Những đứa trẻ trần mình nhảy ùm xuống làn nước mát lạnh, tiếng cười vang vọng cả một góc trời. Con đò cũ lặng lẽ trôi, buông mái chèo mơ màng giữa hai bờ lau lách. Ở đó, cái nắng gắt gao không làm người ta mệt mỏi, mà như tiếp thêm cho lòng người chút náo nức, chút hồn nhiên, chút khát vọng sống mãnh liệt.

    Thành phố cũng khoác lên mình vẻ rực rỡ riêng. Những con phố nhỏ ngập tràn màu sắc: Sắc xanh bàng bạc của những hàng me, sắc vàng tươi rói của những bụi hoa hoàng yến. Người đi đường chậm lại, che nghiêng chiếc nón lá, khoác lên vai mình những vạt nắng đậm đà. Tiếng rao hàng rong cất lên giữa trưa nắng gắt, âm thanh quen thuộc ấy, dẫu có vương chút mệt mỏi, vẫn ẩn chứa bao niềm hy vọng mưu sinh.

    Hạ không chỉ đến bằng nắng, bằng gió, bằng tiếng ve hay sắc phượng. Hạ đến bằng cả những thay đổi nhỏ bé trong từng nhịp sống. Những ly nước mía ngọt mát ven đường, những chiếc quạt giấy mỏng manh phe phẩy, những buổi chiều thả diều trên triền đê lộng gió.. Tất cả gom góp lại, tạo nên bản tình ca mùa hạ sống động và nồng nàn.

    Có những buổi chiều, trời đổ mưa bất chợt. Mưa hạ không dai dẳng như những cơn mưa phùn mùa xuân, cũng không lạnh lẽo như mưa đông, mà ào đến dữ dội rồi nhanh chóng tạnh ráo, để lại trên từng cánh hoa, từng nhành cây những hạt ngọc long lanh. Mùi đất sau mưa ngai ngái, mùi cỏ ướt thoảng trong gió làm lòng người như dịu lại, mát lành sau những giây phút cháy bỏng.

    Vào hạ, lòng người cũng rộng mở hơn. Những ước mơ từng âm thầm ấp ủ, những dự định từng chờ đợi phút giây bùng nổ, như được ngọn gió mùa hạ thổi bùng lên mạnh mẽ. Mùa hè không chỉ là mùa của chia xa, mà còn là mùa của khởi đầu mới, của những chuyến đi, những trải nghiệm rực rỡ đầy niềm tin và hy vọng.

    Mùa hạ - dù nồng nhiệt, chói chang, đôi khi có cả những chênh vênh và nuối tiếc - vẫn luôn là mảnh đất màu mỡ cho những xúc cảm nguyên sơ nhất sinh sôi. Làm người ta biết yêu hơn từng khoảnh khắc sống, biết nâng niu từng giọt nắng, từng cơn mưa, từng nụ cười lấp lánh giữa mùa nắng cháy.

    Hạ về, và mang theo cả một bầu trời tuổi trẻ.


    Tác giả: Hoàng Hiệp
     
    Chỉnh sửa cuối: 28 Tháng tư 2025
  2. Đăng ký Binance
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...