Vầng Thái Dương - Ngotichnham Tóc ngả chiều sương, bạc mái đầu Làn da nhăn nhúm, mắt đỏ sâu Vầng tráng mồ hôi đua nhau đổ Môi cười nhưng lệ thấm mưa ngâu. Ngoài đồng chói chang màu của nắng Con trâu, cái cuốc đùa tung tăng Trên vai chiếc khăn mồ hôi đẫm Mặt đỏ bừng bừng, da cháy thâm. Về nhà lúc chim bay về núi Hoàng hôn cũng đến, trăng cũng lên Nhễ nhãi mồ hôi, quần áo bụi Cuốc vác trên vai, khẽ cười vui. Đầu ngõ đàn con đứng ngóng trông Đón cha về xem có quà không? Xách cuốc, xách cày, rồi hôn nhẹ Mỏi mệt trong cha bỗng hóa không. Tình cha cao cả vầng dương sáng Cực khổ suốt đời vì đàn con Nắng dãi mưa dầm, công không quản Bão tố đất trời vẫn hiên ngang. * * * END