Review Phim Út Lan: Oán Linh Giữ Của – Một Bộ Phim Kinh Dị Đậm Chất Dân Gian Rợn Tóc Gáy!

Thảo luận trong 'Nhạc - Phim' bắt đầu bởi Ngngoclan, 2 Tháng bảy 2025 lúc 11:15 PM.

  1. Ngngoclan

    Bài viết:
    74
    Tớ vừa xem "Út Lan: Oán Linh Giữ Của" – Một bộ phim kinh dị đậm chất dân gian khiến tớ rợn tóc gáy!

    Chào mọi người!

    Cuối tuần rồi, tớ quyết định ra rạp xem thử bộ phim Việt mới toanh tên là Út Lan: Oán Linh Giữ Của, và thật lòng mà nói – tớ không ngờ một bộ phim kinh dị Việt lại có thể khiến mình ám ảnh đến vậy . Mọi người hãy đọc tiếp để biết tại sao nhé!

    [​IMG]







    Một câu chuyện kinh dị giữa lòng miền Tây năm 1999


    Ngay từ trailer, phim đã hứa hẹn một không khí ma mị, nhưng khi xem rồi tớ mới thấy mọi thứ còn vượt ngoài mong đợi. Bối cảnh phim là một làng quê miền Tây cuối những năm 90, nơi có những truyền thuyết bí ẩn về linh hồn giữ của và hôn nhân với người chết – những chi tiết khiến tớ vừa thấy kỳ lạ, vừa tò mò tột độ.

    [​IMG]

    Nhân vật chính là Lan (do Phương Thanh thủ vai) – một cô gái trẻ trở về quê sau cái chết của cha. Để kiếm sống, Lan nhận chăm sóc cho ông Danh (do Mạc Văn Khoa thủ vai), một người đàn ông sống một mình trong ngôi nhà đầy u ám và.. tiếng động kỳ quái ban đêm.

    Từ khi Lan chuyển vào sống trong nhà ông Danh, những hiện tượng kỳ lạ bắt đầu xuất hiện: Bóng ma mặc áo cưới đỏ, tiếng guốc gõ lộp cộp trên nền đất, và sự xuất hiện của Út Lan – cô dâu ma với đôi mắt trắng dã.. Tin tớ đi, nhiều phân cảnh làm tớ phải thu người lại trong ghế vì rùng mình thật sự!

    Diễn xuất – Mạc Văn Khoa là linh hồn của bộ phim

    Đây là điều tớ phải nói ngay: Mạc Văn Khoa đã có một màn lột xác quá ngoạn mục. Ai mà nghĩ "ông Danh" lại do Khoa đóng nhỉ? Một người vốn quen thuộc với hình ảnh hài hước, mà giờ vào vai một nhân vật vừa đau khổ, vừa rối loạn, vừa tàn nhẫn – và làm cực kỳ thuyết phục luôn.

    [​IMG]

    Phân cảnh ông Danh ôm hũ tro cốt và thì thầm "Không ai được đụng vào của hồi môn.." khiến tớ nổi da gà. Anh ấy không gào thét, không kịch, chỉ cần ánh mắt và cái run nhẹ ở tay thôi là đủ lạnh sống lưng rồi. Tớ dám cá, nếu có giải "vai phản diện ấn tượng" năm nay, Khoa có khả năng giành được đấy!

    Còn Phương Thanh, trong vai Lan, thì diễn khá ổn – tớ thích sự mộc mạc, e dè của cô ấy. Dù chưa bùng nổ cảm xúc trong những cảnh cao trào, nhưng tổng thể thì vai diễn này giúp câu chuyện có chiều sâu hơn. Quốc Trường đóng vai nhà văn Sơn – bạn đồng hành với Lan – thì hơi mờ nhạt so với các nhân vật khác, nhưng cũng không gây khó chịu gì cả.

    [​IMG]

    Đặc biệt, tớ phải dành lời khen cho Mai Cát Vi trong vai Út Lan – cô dâu ma. Dù không có nhiều lời thoại, nhưng ánh mắt và dáng đi kéo lê chân của cô bé đủ khiến khán giả bị ám ảnh suốt phim. Đẹp mà đáng sợ – chính xác là cảm giác của tớ khi nhìn nhân vật này!

    Hình ảnh và âm thanh – Rợn rợn nhưng cuốn

    Một điểm cộng lớn của phim là không gian và màu sắc cực kỳ hợp với thể loại kinh dị dân gian. Màu phim thiên về xám, xanh lạnh – khiến mọi cảnh quay như bị phủ một lớp u uất. Căn nhà ông Danh thì quá đỉnh – tớ thích cách ekip xây dựng ngôi nhà cổ, các đồ vật cũ kỹ, căn phòng khóa kín với tấm ảnh cưới mờ nhòe – từng chi tiết đều góp phần làm tăng cảm giác rùng rợn.

    Âm thanh trong phim cũng được làm chỉn chu. Không dùng nhiều tiếng hù dọa bất ngờ, mà chủ yếu là âm thanh nền như tiếng côn trùng, tiếng guốc, tiếng gió rít.. tạo nên cảm giác rờn rợn kéo dài. Có lúc tớ còn cảm giác như mình đang ngồi trong ngôi nhà đó, chờ một điều gì khủng khiếp xuất hiện sau lưng!

    ✍️ Kịch bản chắc tay, nhưng cao trào hơi "hiền"

    Phim có một cốt truyện tuyến tính, hé mở từng lớp quá khứ đau thương, từng chi tiết nhỏ đều dẫn dắt hợp lý đến bí mật kinh hoàng cuối cùng. Đặc biệt, chi tiết về nghi lễ gả người sống cho người chết và nỗi ám ảnh "giữ của" khiến bộ phim mang đậm màu sắc văn hóa dân gian Việt – điểm này tớ cực kỳ thích!

    Tuy nhiên, tớ thấy cao trào phim hơi nhẹ. Cảnh Lan mở cánh cửa cuối cùng ra và phát hiện xác cô dâu – lẽ ra phải là cú nổ về cảm xúc và thị giác – lại diễn ra khá êm. Thêm một chút căng thẳng hay twist bất ngờ ở đoạn cuối thì sẽ trọn vẹn hơn nhiều.

    Kết: Phim Việt làm tốt hơn tớ mong đợi!

    Út Lan: Oán Linh Giữ Của không phải là phim kinh dị kiểu "hù giật mình la hét" như Hollywood. Nó là kiểu phim khiến bạn thấy lạnh gáy dần dần, ngấm dần vào cảm xúc và không khí. Mỗi bước chân, mỗi ánh mắt, mỗi tiếng động nhỏ đều khiến bạn bất an. Và điều đáng giá nhất chính là nó khai thác văn hóa Việt một cách rất riêng, rất thật – chứ không vay mượn từ đâu cả.

    Nếu bạn là người thích phim kinh dị nhưng ngán kiểu jumpscare lặp lại, hoặc bạn yêu thích văn hóa dân gian Việt, thì tớ thật sự khuyên nên ra rạp xem phim này.

    Tớ ra khỏi rạp mà vẫn còn nghe tiếng guốc trong đầu đấy..

    Chấm điểm cá nhân: 8.5/10

    Đáng xem: Có, đặc biệt là vì Mạc Văn Khoa!

    Mọi người đã xem chưa? Nếu xem rồi thì cho tớ biết cảm nhận nhé, còn nếu chưa – thì tớ nghĩ đây là lựa chọn không tệ đâu. Chuẩn bị tinh thần.. và khăn giấy nếu bạn dễ khóc nha. Phim vừa rùng rợn, vừa buồn một cách kỳ lạ đấy!

    Chia sẻ cá nhân về phim, cà phê, và mấy chuyện lảm nhảm. Đọc vui thì nhớ ghé xem các bài viết khác của tớ nữa nhé!
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...