Xuyên Không Tuyệt Thế Triệu Hồi Sư: Đại Tiểu Thư Khuynh Thành - Lãnh Y Nguyệt

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi XiaoYue2811, 1 Tháng mười 2020.

  1. XiaoYue2811

    Bài viết:
    1
    Tuyệt Thế Triệu Hồi Sư: Đại Tiểu Thư Khuynh Thành

    Tác giả: Lãnh Y Nguyệt

    Thể loại: Xuyên không, Dị giới, Huyền huyễn, Sủng ngọt, NP, HE

    Link thảo luận - góp ý:

    [Thảo luận - Góp ý] Các tác phẩm của Lãnh Y Nguyệt

    [​IMG]

    Văn án​

    Cô là sát thủ Huyết Nguyệt ai nghe danh cũng phải sợ. Đồng thời là cháu gái của một nhà khảo cổ nổi tiếng. Vô tình chạm vào ngọc bội cổ của ông mà bị vòng xoáy thời không kéo vào xuyên về cổ đại.

    Nàng là phế vật đại tiểu thư của Lăng gia, không có nguồn huyễn lực cũng không có chiến khí, bị tất cả mọi người khinh thường, chế nhạo. Nhị tỷ hãm hại, nhị nương đánh đập, ngay cả nô tài cũng có thể khinh thường nàng.

    Nhị tỷ độc ác hãm hại sao? Đánh cho nàng ta phải quỳ gối xin tha.

    Thái tử từ hôn? Không tiễn, cửa ra phía sau. Cút nhanh cho bổn tiểu thư, phiền phức.

    Chọc nhầm vương gia, thiếu chủ Tiền các, môn chủ Liệp Sát môn.. bị một đám đeo theo như cao da chó đuổi mãi chẳng đi? À xin lỗi, nước đi này bổn tiểu thư đi nhầm, có thể cho bổn tiểu thư đi lại không? Cả đám các người đừng ám ta nữa. *khóc-ing~*

    Nhắc lại đây là thể loại NP nha mọi người :))
     
    Last edited by a moderator: 7 Tháng mười 2020
  2. XiaoYue2811

    Bài viết:
    1
    Chương 1: Phế vật Lăng gia

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nhị tiểu thư, đánh chết ả ta đi."

    "Ả phế vật này khiến Lăng gia chúng ta bị các gia tộc khác chế giễu, đánh chết ả đi"

    "Phế vật mà dám đeo theo thái tử. Không biết xấu hổ"

    Hạ nhân trong phủ luôn miệng mắng chửi thiếu nữ nằm co ro dưới đất, bên cạnh nàng là một vị tiểu thư trang phục lộng lẫy, tay nắm trường tiên không ngừng đánh lên người nàng. Thiếu nữ ấy không ai khác chính là phế vật đại tiểu thư của Lăng gia, Lăng Nhược Vũ. Còn người đang cầm trường tiên chính là nhị tỷ của nàng, Lăng Vi Vi.

    "Nhược Vũ, đừng trách ta độc ác. Chỉ trách ngươi dám đánh chủ ý lên thái tử ca ca. Phế vật như ngươi mà dám mơ tưởng làm thái tử phi? Ngươi xứng sao? Chỉ có ta. Chỉ có đệ nhất mỹ nhân Lăng Vi Vi ta mới xứng đáng với chức thái tử phi. Còn ngươi, đi chết đi"

    Lăng Vi Vi nói xong liền vung chưởng đánh vào người Lăng Nhược Vũ. Nàng ta ra tay không hề lưu tình. Nhận lấy một chưởng này chắc chắn Lăng Nhược Vũ sẽ phải chết.

    Nhược Vũ cười đau xót. Vì sao nàng luôn phải gánh chịu những điều này? Vì sao nàng lại là phế vật chứ? Nàng không cam tâm.

    Chưởng phong đánh vào người khiến nàng bay ra xa, đập người vào tượng đá. Thấy Nhược Vũ ngã xuống nằm bất động, Lăng Vi Vi cười âm hiểm. "Phế vật, dám giành thái tử ca ca với ta sao? Chết là đáng" Lăng Vi Vi xoay người rời đi. Đám hạ nhân chẳng thèm quan tâm tới Nhược Vũ đang nằm đấy. Chúng cười lớn rồi quay người đi theo ả Lăng Vi Vi.

    Bỗng lúc này..

    "A.. đau đầu chết đi được. Cái quái gì đang xảy ra ở đây vậy?" Huyết Nguyệt ôm đầu ngồi dậy, hay nói đúng hơn, bây giờ nàng đã trở thành Lăng Nhược Vũ.

    Hàng loạt ký ức không thuộc về nàng liên tục hiện ra trong đầu. Thì ra nàng đã xuyên không. Cơ thể nguyên chủ là Lăng Nhược Vũ, đại tiểu thư Lăng gia, bị nhị tỷ đánh chết. Nàng cố gắng ngồi dậy, bước vào phòng.

    "Chết tiệt, con ả đó ra tay thật mạnh." Lăng Nhược Vũ ôm ngực cau mày. Nàng ngồi xuống giường, nhắm mặt tiêu hóa hết các ký ức của nguyên chủ.

    Lăng gia là một trong tứ đại gia tộc ở Đông Tần quốc. Ở thế giới này mọi người tu luyện huyễn khí, một số người không có nguồn huyễn lực sẽ tu luyện chiến khí. Nếu ai không thể tu luyện được một trong hai thứ sẽ là phế vật. Ngoài huyễn khí và chiến khí còn có các chức nghiệp khác như luyện khí, luyện đan dược, thuần thú. Và còn một chức nghiệp cao quý mà bất cứ ai cũng muốn nhưng không phải ai cũng có thể làm đó chính là Triệu hồi sư.

    Lăng Nhược Vũ ngưng thần dò xét đan điền của mình. Nàng cười khẩy. "Thì ra cơ thể này bị hạ độc nên mới trở thành phế vật. Chỉ với cái loại độc cỏn con này mà muốn làm khó bổn tiểu thư sao?"

    Lăng Nhược Vũ rút trâm cài trên tóc xuống, lần lượt châm vào các huyệt vị trên cơ thể. Tiếp đó nàng châm một cái vào đầu ngón tay của mình. Máu đen theo lỗ nhỏ trên đầu ngón tay chảy ra ngoài. Nhược Vũ đợi đến khi máu chuyển sang màu đỏ liền điểm một cái lên cánh tay, máu ngừng chảy. Nàng dò xét cơ thể lại một lần nữa. "Độc đã bài trừ, nhưng cơ thể này lại quá yếu. Cần phải điều dưỡng nhiều đây. Mà trước đó phải kiểm tra nguyên tố đã"

    Huyễn khí chia làm 7 nguyên tố: Thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, quang và ám. Nàng nhắm mắt lại, ngưng khí.

    Không gian tối đen xung quanh Nhược Vũ bắt đầu thay đổi. Những đóm sáng màu lục bắt đầu hiện lên. Tiếp đến là màu đỏ, lam, vàng và tím. "Ngũ hệ sao? Không tệ"

    Nhược Vũ vừa dứt lời thì những đóm sáng màu trắng xuất hiện. Chưa dừng lại ở đó, tiếp nối những đóm sáng màu trắng là những đóm sáng màu đen pha một chút đỏ cũng hiện lên. Lúc này, ngay cả Nhược Vũ cũng hoảng sợ. "Toàn.. toàn hệ? Ám hệ vậy mà lại là ám hệ biến dị hiếm có?"

    Nhược Vũ mở mắt, khẽ cười. Phế vật sao? Để ta cho các ngươi biết ai mới là phế vật.

    Lăng Nhược Vũ đi tới bàn trang điểm, nhìn vào gương đồng. Đập vào mắt nàng là một cô bé nhỏ nhắn cỡ 12-13 tuổi. Tóc mái dài che khuất cả đôi mắt. Vén tóc lên, Nhược Vũ kinh ngạc nhìn chằm chằm vào chiếc gương đồng. Cơ thể này có một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp. Lăng Vi Vi được mệnh danh là đệ nhất mỹ nữ Đông Tần quốc nhưng lại không bằng một góc của khuôn mặt này. Có lẽ vì nàng không thể tu luyện nên không dám phô bày gương mặt tinh xảo này. Nên nhớ, nhị tỷ của nàng là một vị tiểu thư đỏng đảnh và luôn ganh tị với nàng. Nếu như nàng ta biết được nàng có gương mặt xinh đẹp như thế này thì chắc có lẽ nàng sẽ bị tra tấn nhiều hơn.
     
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng mười 2020
  3. XiaoYue2811

    Bài viết:
    1
    Chương 2: Ngọc bội Thiên Tâm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đứng ngắm hồi lâu, Nhược Vũ bỗng nhớ ra mẫu thân của nàng trước khi chết đã để lại cho nàng một chiếc rương nhỏ. Nàng vì sợ nhị tỷ sẽ lấy mất nên đã giấu dưới gầm giường.

    Lôi chiếc rương ra, Nhược Vũ trông thấy một chiếc ổ khóa có hoa văn kỳ lạ. Theo ký ức của nguyên chủ thì mẫu thân nàng đã nói nếu muốn mở ổ khóa này chỉ cần nhỏ máu của nàng lên. Nhược Vũ dùng trâm cài lướt nhẹ qua ngón tay, nhỏ máu mình lên chiếc ổ khóa. Chiếc ổ khóa lóe sáng rồi mở ra. Nàng mở chiếc rương ra, bên trong chỉ có vài vật: Một chiếc nhẫn khắc hoa sen, một chiếc vòng ngọc và một món đồ Nhược Vũ không thể quên được, đó là miếng ngọc bội đã đưa nàng đến thế giới này.

    Nàng cầm miếng ngọc bội lên, đột nhiên trong đầu lóe lên một cái tên: Thiên Tâm. Trên ngọc bội Thiên Tâm là hình một con rồng. Nhược Vũ nhỏ máu lên miếng ngọc bội. Ngọc bội nhanh chóng hấp thụ những giọt máu của nàng rồi sáng lên rực rỡ khiến nàng phải nhắm mắt lại.

    Khi nàng mở mắt ra, đập vào mắt nàng là một không gian bao la. Núi non hùng vĩ, suối nước trong veo, cạnh hồ là căn nhà gỗ mộc mạc. Nơi đây như một thế giới thu nhỏ. Nàng chợt nhận ra nơi đây huyễn lực nồng đậm hơn rất nhiều so với bên ngoài. Nếu tu luyện ở trong này thì chính là làm chơi ăn thật.

    "Chủ nhân chủ nhân" Một tiếng nói nhỏ phát ra dưới chân Nhược Vũ, nàng nhìn xuống. Thì ra là một bé gái chừng 3 tuổi. Nhưng tại sao ở đây lại có bé gái này?

    "Ngươi là ai? Tại sao ngươi lại ở đây?"

    "Chủ nhân, ta là Thiên Tâm, khí linh của ngọc bội này. Mọi thứ ở đây đều do ta cai quản." bé gái 3 tuổi được Nhược Vũ bế lên cười tít mắt trả lời.

    "Vậy ta sẽ gọi ngươi là Tâm Nhi nhé. Chính ngươi đưa ta đến đây sao?"

    "Đúng vậy, chủ nhân. Chỉ khi người ở đây người mới có thể đứng ở đỉnh cao thế giới. Hơn nữa đây mới chính là nơi ở thật sự của người." Thiên Tâm nhìn Nhược Vũ, nghiêm túc trả lời.

    "Nơi ở thật sự của ta?" Nhược Vũ nghi hoặc.

    "Bây giờ ta chưa thể nói lí do. Sau này người tự khắc sẽ hiểu."

    "Thôi được. Bây giờ ta phải ra ngoài. Khi nào cần ta sẽ vào đây" Nói rồi Nhược Vũ nhắm mắt lại, rời khỏi ngọc bội. Sau đó nàng lần lượt nhỏ máu vào chiếc nhẫn và vòng tay. Nếu nàng đoán không nhầm thì hai thứ này chính là không gian dung khí.

    Bên trong chiếc nhẫn có rất nhiều kim tệ, tử tệ, thậm chí là hắc tinh thạch. Bỗng chốc nàng trở nên giàu có. Bên cạnh đống kim tệ là ba quyển sách. Một quyển về luyện đan, luyện khí và thuần thú. Quyển thứ hai là thông tin về đại lúc này, bao gồm hoàng tộc, dược liệu, khoáng thạch và cả ma thú. Có thể nói quyển sách thứ hai này giống như một quyển bách khoa toàn thư. Quyển cuối cùng làm Nhược Vũ phải ngạc nhiên: Triệu hồi sư. Đây chính là chức nghiệp bí ẩn nhất ở đại lục này. "Sao mẫu thân lại có quyển sách này, cả đống hắc tinh thạch này nữa. Mỗi một thứ trong đây đều vô cùng quý giá. Rốt cuộc mẫu thân là ai?" Nhược Vũ nghi hoặc nhìn chăm chăm chiếc nhẫn. Chắc là nàng phải điều tra lại xuất thân của mẫu thân mới được.

    1 hắc tinh thạch = 100 tử tệ = 10000 kim tệ

    Bên trong chiếc vòng tay mẫu thân Nhược Vũ để lại chứa đầy các bình đan dược. Từ đan dược cấp 1 đến đan dược cấp 5. Ngoài ra còn có vô số dược liệu.

    "Thế này thì không sợ thiếu dược liệu để luyện tập rồi. Nếu đã là thiên tài thì ta muốn trở thành thiên tài toàn hệ toàn lĩnh vực" Nhược vũ cười tự tin.

    "Cũng đến lúc phải tu luyện rồi." Nhược Vũ từ từ nhắm mắt lại. Hệt như lúc kiểm tra hệ, các đốm sáng từ từ hiện lên. Nàng ổn định nhịp thở, thử dùng tinh thần lực bắt lấy điểm sáng gần nhất.

    "Hiệu quả rồi!" Nhược Vũ cười nhìn đốm sáng tiến lại gần rồi dung nhập vào đan điền. Cả đêm nàng không ngừng nghỉ bắt lấy hết tất cả các đốm sáng xung quanh mình. Chỉ sau một đêm, nàng từ một phế vật trở thành Huyễn Sĩ Cao cấp.

    *Mỗi cấp bậc chia làm 4 cấp nhỏ: Sơ cấp, Trung cấp, Cao cấp, Đỉnh phong.

    *Hết chương 2*
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...