MẸ CON Xuân Diệu Thể thơ: Thơ mới năm chữ Thời kỳ: Hiện đại Mẹ bồng con đang bú Đi Đại hội Nông dân, Mẹ chăm chú tinh thần, Con trong tay thiếp ngủ. Tay mẹ còn khe khẽ Quạt phơ phất cho con; Con nghênh nghênh má tròn, Sữa còn vương trên má. Mẹ đi từ Đồng Trẩm Về học tập trong Đình; Chồng cán bộ thôn mình, Vừa đấu tranh, sản xuất. Mỗi lời nghe giảng giải, Đau xót lại trào lên. Con của mẹ mẹ nhìn, Nhớ trăm nghìn khổ ải. Năm đói, chồng đi ở, Bị địa chủ quỵt công; Vợ thoi thóp chờ trông Ít gạo tiền - không thấy. Nửa năm về, tay trắng, Con hai đứa chết rồi; Cha sáu chục chôn vùi; Nhà tan hoang, xơ xác. Đi, còn quần áo tốt, Về, quần cộc vải thưa. Đi, khoẻ mạnh cày bừa, Về, mặt xanh xương bọc. Con đầu không chết đói, Năm nay đã lên mười. Ôm con nhỏ bồi hồi Căm tức loài gian ác. Con cựa mình, mở mắt; Mẹ bế xốc lên hôn. Mẹ quyết giữ lấy con Cho lớn khôn, no ấm. Con thơm tho, bụ bẫm, Đẹp hơn bố mẹ nhiều. Mẹ dám nắng đen điu, Con hồng hào, sáng sủa. Mẹ hãy còn rách vá, Con đã được áo hoa; Cổ đỏ, áo hoa cà, Mẹ dành cho con mặc. Nửa đời mẹ đã khổ, Nhưng con sẽ sướng vui. Ruộng đất đổi tay người, Nụ cười mai sẽ nở. 10-1953
SAO LẠI VUI SƯỚNG HÔM NAY (Ngôi Sao) Xuân Diệu Thể thơ: Thơ tự do Thời kỳ: Hiện đại Lòng sao vui sướng hôm nay: Vừa bước xuống sàn nhà nứa, Tưởng chừng gió thổi trong cây; Gặp bụi mai vầu đứng thẳng, Lá tre phất nghìn ngón tay; Đầu nho nhỏ, Mắt hay hay, Những chú chim con nói chuyện ngày. Sẵn sàng giang tay đón Việt Bắc là đây, ở đây. Mưa liền mấy hôm trước Suối chạy phăng phăng nước vẫn đầy; Chị tiếp tế Mảnh vai gầy, Trở về - đôi thúng nhẹ tròn xoay! Cơm độn đỏ gay Muối vừng trắng xóa. Ấy có những ngày cũng lạ! Vui về từ đá, từ cây. Vui tự trong lòng, trong dạ, Vui từ thiên hạ về đây. Vui theo suối sống phây phây, Vui hóa thành mây bay tới; Vui phát tự những ngày nhạc muỗi, Gieo thầm từng buổi đường gai; Má xanh môi vẫn là tươi, Vui từ biển cả về rơi xuống đồng. Những ngày gió lớn, Dọn lòng mà đón lấy vui! Hôm nay bước xuống nhà tôi, Chợt tiếng ca đời náo nức; Lòng sung sướng tưởng kề ngay khóm trúc Thổi lên liền một khúc sáo say! 7-1949
CHỊ CÚC (Ngôi Sao) Xuân Diệu Thể thơ: Thơ tự do Thời kỳ: Hiện đại Chúng nó cắt tay chị rồi, Chị vẫn luôn mồm chửi rủa. Chúng nó cắt luôn tay nữa, Lạnh lùng chị vẫn không khai. Chị đã qua lửa đỏ, nước sôi, Nó đem chị khảo tra, kìm kẹp. Người thiếu nữ Việt Nam xinh đẹp Bị quân thù cắt xẻo từng hơi. Máu ở hai tay chảy xiết. Mấy phen chị ngất đi rồi. Tóc chị máu đào bê bết. Nhưng tinh thần chị vẫn sáng soi. Chị vẫn chĩa vào đầu chúng nó Cả đau thương tức nộ gầm gầm. Bọn giết người, bọn cướp của, hiếp dâm, Lời kết án chị vằm mặt chúng. Một mình giữa lũ sát nhân, Chị đứng vững trên đầu chiến luỹ, Nó không dám nhìn vào mắt chị, Sợ căm thù của cả toàn dân. Chính chiến thắng là người bị xẻo, Mà xuống mồ là lũ cắm dao. Chúng ôm đầu không biết chạy đường nào, Vì chính nghĩa là thiên la, địa võng. Nó chặt cả hai chân chị. Nó theo tội ác đến cùng. Chị Cúc tay lìa, chân chặt, Vẫn còn sáng quắc nhìn trông. Chị thấy yếu dần hơi thở, Sức tuôn theo máu đã tàn. Muôn thuở chúc Hồ Chủ tịch Hơi cuối cùng hô muôn thuở Việt Nam. Hăm ba tuổi trẻ sáng trong, Chị Cúc, "Người con gái quang vinh nước Việt"! Máu của chị chúng tôi mang bất diệt Giết quân thù cho đến lúc thành công. 1952
CÁI CẶP TÓC (Ngôi Sao) Xuân Diệu Thể thơ: Lục bát Thời kỳ: Hiện đại Nội dung HOT bị ẩn: Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
KHÔNG SỢ (Ngôi Sao) Xuân Diệu Thể thơ: Lục bát Thời kỳ: Hiện đại Nội dung HOT bị ẩn: Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
EM BÉ (Ngôi Sao) Xuân Diệu Thể thơ: Thơ mới năm chữ Thời kỳ: Hiện đại Nội dung HOT bị ẩn: Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
CHỊ DUNG (Ngôi Sao) Xuân Diệu Thể thơ: Lục bát Thời kỳ: Hiện đại Một rễ cố nông trong phát động quần chúng ở làng Xuân Phả, Thọ Xuân, Thanh Hóa. Nội dung HOT bị ẩn: Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem