Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Nhất Của Nguyễn Khuyến

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Hạ Mẫn, 7 Tháng chín 2018.

  1. Hạ Mẫn Go away

    Bài viết:
    575
    Nguyễn Khuyến (Nguyễn Thắng)



    Nguyễn Khuyến (1835-1909) tên thật là Nguyễn Thắng, hiệu Quế Sơn, tự Miễn Chi, sinh ngày 15 tháng 2 năm 1835 tại quê ngoại làng Văn Khế, xã Hoàng Xá, huyện Ý Yên, tỉnh Nam Định. Quê nội của ông là làng Và, xã Trung Lương, huyện Bình Lục, tỉnh Hà Nam. Mất ngày 5 tháng 2 năm 1909 tại Yên Đỗ.

    Đây là trang danh sách liệt kê tuyển tập các tác phẩm, tập thơ và những bài thơ hay nhất của nhà thơ Nguyễn Khuyến. Ông là người có phẩm chất trong sạch, mặc dù ra làm quan nhưng nổi tiếng là thanh liêm, chính trực. Ông cũng là người có tâm hồn rộng mở, giàu cảm xúc trước cuộc sống và gắn bó với thiên nhiên, vì đó mà thơ của ông nổi bật với những bài thơ tả cảnh làng quê, ông được mệnh danh là nhà thơ của mùa hè!
     
    Hany, Muối, Minh Nguyệt2 người khác thích bài này.
    Last edited by a moderator: 1 Tháng mười hai 2018
  2. Hạ Mẫn Go away

    Bài viết:
    575
    Bạn Đến Chơi Nhà


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đã bấy lâu nay bác tới nhà.

    Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa.

    Ao sâu nước cả, khôn chài cá,

    Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà.

    Cải chửa ra cây, cà mới nụ,

    Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.

    Đầu trò tiếp khách, trầu không có,

    Bác đến chơi đây ta với ta.​

    Còn nữa..
     
    Tiểu Cẩu Của Mỹ Nữ thích bài này.
  3. Hạ Mẫn Go away

    Bài viết:
    575
    Thu Điếu
    Bấm để xem
    Đóng lại

    Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
    Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
    Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
    Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
    Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
    Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
    Tựa gối, buông cần lâu chẳng được,
    Cá đâu đớp động dưới chân bèo.

    Còn nữa...
     
    Nguyễn Nguyễn thích bài này.
  4. Hạ Mẫn Go away

    Bài viết:
    575
    Thu Ẩm
    Bấm để xem
    Đóng lại

    Năm gian nhà cỏ thấp le te,
    Ngõ tối đêm sâu đóm lập loè.
    Lưng giậu phất phơ màu khói nhạt,
    Làn ao lóng lánh bóng trăng loe.
    Da trời ai nhuộm mà xanh ngắt?
    Mắt lão không vầy cũng đỏ hoe.
    Rượu tiếng rằng hay, hay chả mấy.
    Độ năm ba chén đã say nhè.

    Còn nữa
     
  5. Hạ Mẫn Go away

    Bài viết:
    575
    Thu Vịnh
    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trời thu xanh ngắt mấy tầng cao,
    Cần trúc lơ phơ gió hắt hiu.
    Nước biếc trông như tầng khói phủ,
    Song thưa để mặc bóng trăng vào.
    Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái,
    Một tiếng trên không ngỗng nước nào?
    Nhân hứng cũng vừa toan cất bút,
    Nghĩ ra lại thẹn với ông Đào.
    Còn nữa
     
  6. Hạ Mẫn Go away

    Bài viết:
    575
    Khóc Dương Khuê
    Bấm để xem
    Đóng lại

    Bác Dương thôi đã thôi rồi,
    Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta.
    Nhớ từ thuở đăng khoa ngày trước,
    Vẫn sớm hôm tôi bác cùng nhau;
    Kính yêu từ trước đến sau,
    Trong khi gặp gỡ khác đâu duyên trời?
    Cũng có lúc chơi nơi dặm khách,
    Tiếng suối nghe róc rách lưng đèo;
    Có khi tầng gác cheo leo,
    Thú vui con hát lựa chiều cầm xoang;
    Cũng có lúc rượu ngon cùng nhắp,
    Chén quỳnh tương ăm ắp bầu xuân.
    Có khi bàn soạn câu văn,
    Biết bao đông bích, điển phần trước sau.
    Buổi dương cửu cùng nhau hoạn nạn,
    Phận đấu thăng chẳng dám tham trời;
    Bác già, tôi cũng già rồi,
    Biết thôi, thôi thế thì thôi mới là!
    Muốn đi lại tuổi già thêm nhác,
    Trước ba năm gặp bác một lần;
    Cầm tay hỏi hết xa gần,
    Mừng rằng bác vẫn tinh thần chưa can,
    Kể tuổi tôi còn hơn tuổi bác,
    Tôi lại đau trước bác mấy ngày;
    Làm sao bác vội về ngay,
    Chợt nghe, tôi bỗng chân tay rụng rời.
    Ai chẳng biết chán đời là phải,
    Vội vàng sao đã mải lên tiên;
    Rượu ngon không có bạn hiền,
    Không mua không phải không tiền không mua.
    Câu thơ nghĩ đắn đo không viết,
    Viết đưa ai, ai biết mà đưa;
    Giường kia treo những hững hờ,
    Đàn kia gẩy cũng ngẩn ngơ tiếng đàn.
    Bác chẳng ở dẫu van chẳng ở,
    Tôi tuy thương, lấy nhớ làm thương;
    Tuổi già hạt lệ như sương,
    Hơi đâu ép lấy hai hàng chứa chan!

    Còn nữa
     
  7. Hạ Mẫn Go away

    Bài viết:
    575
    Muốn Lấy Chồng
    Bấm để xem
    Đóng lại


    Bực gì bằng gái trực phòng không?
    Tơ tưởng vì chung một tấm chồng.
    Trên gác rồng mây ngao ngán đợi,
    Bên trời cá nước ngẩn ngơ trông.
    Mua vui, lắm lúc cười cười gượng,
    Giả dại, nhiều khi nói nói bông.
    Mới biết có chồng như có cánh,
    Giang sơn gánh vác nhẹ bằng lông.
    Còn nữa
     
  8. Hạ Mẫn Go away

    Bài viết:
    575
    Anh Giả Điếc
    Bấm để xem
    Đóng lại

    Trong thiên hạ có anh giả điếc,
    Khéo ngơ ngơ ngác ngác, ngỡ là ngây!
    Chẳng ai ngờ “sáng tai họ, điếc tai cày”,
    Lối điếc ấy sau này em muốn học.
    Toạ trung đàm tiếu, nhân như mộc
    Dạ lí phan viên, nhĩ tự hầu.
    Khi vườn sau, khi ao trước; khi điếu thuốc, khi miếng trầu.
    Khi chè chuyên năm bảy chén, khi Kiều lẩy một đôi câu;
    Sáng một chốc, lâu lâu rồi lại điếc
    Điếc như thế ai không muốn điếc?
    Điếc như anh dễ bắt chước ru mà!
    Hỏi anh, anh cứ ậm à.

    Còn nữa
     
  9. Hạ Mẫn Go away

    Bài viết:
    575
    Đêm đông cảm hoài

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nỗi nọ, đường kia xiết nói năng!

    Chẳng nằm, chẳng nhắp, biết mần răng?

    Đầu cành, mấy tiếng chim kêu tuyết.

    Trước điếm, năm canh chó sủa trăng.

    Bảng lảng lòng quê khôn chợp được.

    Mơ màng cuộc thế cũng cầm bằng.

    Canh gà eo óc đêm thanh thả,

    Tâm sự này ai có biết chăng?

    Còn nữa
     
  10. Hạ Mẫn Go away

    Bài viết:
    575
    Đĩ cầu nôm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thiên hạ bao giờ cho hết đĩ?

    Trời sinh ra cũng để mà chơi!

    Dễ mấy khi làm đĩ gặp thời,

    Chơi thủng trống long dùi âu mới thích

    Đĩ bao tử càng chơi càng lịch,

    Tha hồ cho khúc khích chị em cười:

    Người ba đấng, của ba loài,

    Nếu những như ai thì đĩ mốc.

    Đĩ mà có tàn, có tán, có hương án, có bàn độc

    Khá khen thay làm đĩ có tông

    Khắp giang hồ chẳng chốn nào không.

    Suốt Nam Bắc Tây Đông đều biết tiếng.

    Đĩ mười phương chơi cho đủ chín,

    Còn một phương để nhịn lấy chồng.

    Chém cha cái kiếp đào hồng,

    Bạn với kẻ anh hùng cho đứng số.

    Vợ bợm, chồng quan, danh phận đó,

    Mai sau ngày giỗ có văn nôm.

    Cha đời con đĩ cầu Nôm.

    Còn nữa..
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...