Ca khúc: Tửu Gia Trình bày: Phân Phân Đôi lời về bài hát: » Lyrics: 望江上清簾映白紗 借醉意不歸家 幾番風雨才算走遍天涯 倒也罷 願仗劍縱馬 了恩怨 不誤看桃花 那夜色小館點紅蠟 不論春秋冬夏 借兩盞薄酒便敢論天下 夢一霎 醉一場繁華 月無暇 長亭劍下 且待三巡酒過辯真假 是敵是友再分生殺 江湖情長薄寡 就 請你一碗喝下 待風吹紅了晚霞 吹白了長發 一壺溫酒入喉隨你浪跡天涯 看那雪月風花 薄暮飛沙 天地大還有這酒家 待她笑顏如花 筆墨山河入畫 金戈鐵馬且不敵你灼灼風華 身影恣意瀟灑 四海為家 抵不過他一縷牽掛 一肆酒家 那夜色小館點紅蠟 不論春秋冬夏 借兩盞薄酒便敢論天下 夢一霎 醉一場繁華 月無暇 長亭劍下 且待三巡酒過辯真假 是敵是友再分生殺 江湖情長薄寡 就 請你一碗喝下 待風吹紅了晚霞 吹白了長發 一壺溫酒入喉隨你浪跡天涯 看那雪月風花 薄暮飛沙 天地大還有這酒家 待她笑顏如花 筆墨山河入畫 金戈鐵馬且不敵你灼灼風華 身影恣意瀟灑 四海為家 抵不過他一縷牽掛 待風吹紅了晚霞 吹白了長發 一壺溫酒入喉隨你浪跡天涯 看那雪月風花 薄暮飛沙 天地大還有這酒家 待她笑顏如花 筆墨山河入畫 金戈鐵馬且不敵你灼灼風華 身影恣意瀟灑 四海為家 抵不過他一縷牽掛 一肆酒家 Pinyin Wàng jiāngshàngqīng lían yìng bái shā Jiè zùiyì bù guī jiā Jǐ fān fēngyǔ cái sùan zǒu bìan tiānyá Dào yěbà yùan zhàng jìan zòng mǎ Le ēnyùan bù wù kàn táohuā Nà yèsè xiǎoguǎn diǎn hóng là Bùlùn chūnqiū dōngxìa Jiè liǎng zhǎn bójiǔ bìan gǎn lùn tiānxìa Mèng yīshà zùi yīchǎng fánhúa Yuè wúxía chángtíng jìan xìa Qiě dài sān xún jiǔguò bìan zhēn jiǎ Shì dí shì yǒu zài fēn shēng shā Jiānghú qíng cháng báo guǎ Jìu qǐng nǐ yī wǎn hē xìa Dài fēngchuī hóngle wǎnxía chuī báile zhǎng fā Yī hú wēn jiǔ rù hóu súi nǐ làngjì tiānyá Kàn nà xuě yuè fēnghuā bómù fēi shā Tiāndì dà hái yǒu zhè jiǔjiā Dài tā xìaoyán rúhuā bǐmò shānhé rùhùa Jīn gē tiěmǎ qiě bù dí nǐ zhuózhuó fēnghúa Shēnyǐng zìyì xiāosǎ sìhǎi wéi jiā Dǐ bùguò tā yīlǚ qiāngùa Yīsì jiǔjiā Nà yèsè xiǎoguǎn diǎn hóng là Bùlùn chūnqiū dōngxìa Jiè liǎng zhǎn bójiǔ bìan gǎn lùn tiānxìa Mèng yīshà zùi yīchǎng fánhúa Yuè wúxía chángtíng jìan xìa Qiě dài sān xún jiǔguò bìan zhēn jiǎ Shì dí shì yǒu zài fēn shēng shā Jiānghú qíng cháng báo guǎ Jìu qǐng nǐ yī wǎn hē xìa Dài fēngchuī hóngle wǎnxía chuī báile zhǎng fā Yī hú wēn jiǔ rù hóu súi nǐ làngjì tiānyá Kàn nà xuě yuè fēnghuā bómù fēi shā Tiāndì dà hái yǒu zhè jiǔjiā Dài tā xìaoyán rúhuā bǐmò shānhé rùhùa Jīn gē tiěmǎ qiě bù dí nǐ zhuózhuó fēnghúa Shēnyǐng zìyì xiāosǎ sìhǎi wéi jiā Dǐ bùguò tā yīlǚ qiāngùa Dài fēngchuī hóngle wǎnxía chuī báile zhǎng fā Yī hú wēn jiǔ rù hóu súi nǐ làngjì tiānyá Kàn nà xuě yuè fēnghuā bómù fēi shā Tiāndì dà hái yǒu zhè jiǔjiā Dài tā xìaoyán rúhuā bǐmò shānhé rùhùa Jīn gē tiěmǎ qiě bù dí nǐ zhuózhuó fēnghúa Shēnyǐng zìyì xiāosǎ sìhǎi wéi jiā Dǐ bùguò tā yīlǚ qiāngùa Yīsì jiǔjiā Ánh trăng dịu dàng như chải mật lên gò má của nàng. Nàng khẽ khàng nhấp một ngụm rượu, nhìn chàng, thủ thỉ. Kìa, ánh trăng thật xinh đẹp. Nhưng không bằng người phong hoa tuyệt đại, khiến lòng ta vương tơ vấn nguyệt. Dám hỏi chàng, thiên nhai vô cùng, nơi chân trời biển rộng, có muốn cùng ta quá một đời? Chàng cười khẽ, lại không uống. Nàng bảo, không uống sao lại dám luận thiên hạ? Sao lại dám cùng nàng tỏ bày tấm chân tình? Thế nhưng, chàng lại nhẹ nhàng nhìn nàng. Dường như, tinh tú lại cho chàng vay mượn ôn nhu, để chàng chẳng ngại ngàng mà khiến ta đắm chìm trong đó. Bàn tay chàng, ngại ngần chạm vào mái tóc nàng, tựa như cơn gió đầu xuân, êm ái. Thiên nhai quá vô tận, đại dương lại quá thăm thẳm. Ta chỉ cần, một bàn rượu, lại một đóa hoa đào. Lại, cùng nàng, chậm rãi trộm quá kiếp này. Nhẹ nhàng cứ thê mà sống yên một đời.