Không phải những ngày nằm uể oải trong phòng, ngồi chết lặng không biết phải làm gì để thoát khỏi cuộc sống tẻ nhạt như bây giờ. Khóc lóc, than thở vì chuyện yêu đương còn dang dở. Buồn phiền, đau buồn vì đang thất tình. Tuổi trẻ là phải sống, nhưng phải sống sao cho đáng? Sống để yêu, sống để thương bản thân mình, sống để hoàn thành những khát khao mà mình luôn mơ ước. Đừng để những âu lo, muộn phiền trong cuộc sống này luôn ám ảnh lấy bản thân mình. Hãy tự đứng lên và bằng mọi cách nào đó hãy "tự cứu lấy bản thân mình" nếu không muốn chết chìm trong hố sâu của chính bản thân mình tạo ra. Hãy đi đâu đó thật xa, đi đến một nơi nào đó thật bình yên, thoát ra khỏi sự tù túng của nơi thành phố vốn hoa lệ, vội vã mà trút bỏ hết để đến một nơi nào đó xa đến nổi không ai có thể tìm thấy mình, đứng ở một nơi cao vời nào đó, hét thật to, trút ra hết những tâm tư tận sâu trong lòng mình. Bạn à, đừng nằm ở một góc nhỏ nào đó mà khóc nữa. Sẽ chẳng ai thương hại đâu. Tuổi trẻ vấp ngã một lần thì đứng lên, đừng nằm đó mãi rồi ăn vạ chờ người đến vỗ về, an ủi. Bản thân không thể cứ mãi nhu nhược như vậy nữa. Yêu bản thân một chút đi, nồng nhiệt vào, dành hết tất cả để chăm chút cho bản thân. Vì nếu không nhờ bản thân mình cố gắng, thì đã chẳng chịu đựng được đến giờ rồi. Hãy cố gắng trân trọng, dành thật nhiều lời cảm ơn cho chính mình, bạn nhé