Tuổi 18 - Tuổi chơi vơi Tác giả: Cá rô phi Thể loại: Tản văn Link thảo luận - góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Của Cá Rô Phi - Việt Nam Overnight Gửi đến bạn và tôi, nhưng người đã, đang, và sắp trải qua tuổi 18, một dấu mốc quan trọng của cuộc đời. Khi bước chân vào ngưỡng cửa cuộc đời, mỗi chúng ta buộc phải cởi bỏ chiếc áo lông ấm áp mềm mại trong vòng tay âu yếm của mẹ cha để khoác lên mình chiếc áo phong sương mang tên là trách nhiệm. Mỗi người khi bước đến giai đoạn này đều sẽ bắt đầu suy nghĩ về sự nghiệp, tương lai, về những dự định và cả chặng đường đi sắp tới. Chúng ta chưa đủ trưởng thành, nhưng cũng không còn quá trẻ con, lấp lửng giữa những ước mơ và phũ phàng khi đi vào thực tế. Có lẽ sẽ có một lúc nào đó, trong tuổi 18 của mình, bạn chợt cảm thấy chơi vơi mỗi lúc ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống, và thấy lo lắng cho cuộc sống sau này, nhưng bạn tôi ơi, tương lai được xây lên từ thực tại, nếu như hiện tại bạn cứ mãi lo lắng bâng quơ, thì thử hỏi sau này liệu bạn có đi trên con đường đúng đắn? Tôi đã từng, hoặc có lẽ vẫn đang bất lực trước những vấp ngã của cuộc đời, tất nhiên, chỉ trong một vài giây phút. Nhưng sau đó tôi lại nhớ đến những giọt nước mắt của mẹ, nhớ đến những ước mơ và những điều mình theo đuổi, tôi chợt ngỡ ngàng, chẳng lẽ mình yếu đuối vậy sao? Và rồi, tôi cũng dần dần học cách làm quen, để trở thành "người lớn". Học cách chấp nhận những khuyết điểm của mình, và yêu bản thân hơn mỗi ngày. Vì tôi biết, tôi buộc phải có trách nhiệm với bản thân, với mẹ, với tương lai và với những gì tôi mơ ước. Đoạn đường này dù có lắm chông gai, nhưng tôi vẫn phải đi, và cố gắng để ít nhất không để bản thân đi chân trần dẫm lên sỏi đá. Trên con đường thanh xuân đó, hãy luôn tin rằng chúng ta vẫn còn có những người bạn đồng hành. Có thể tôi và bạn không quen biết nhau, cũng chưa từng gặp mặt, nhưng những sợi dây liên kết đó vẫn cứ âm thầm, cổ vũ và sánh bước bên nhau cùng đi về tương lai phía trước. Có phải bạn đang khóc, đang mệt mỏi và đang chán nản lắm hay không. Tôi chỉ mong bài viết này có thể xoa dịu đi những tổn thương trong lòng bạn, và tôi, để chúng ta lại tiếp tục mạnh mẽ bước đi, như chưa từng mệt mỏi. Đến một ngày nào đó, khi trái tim này chằng chịt vết thương, và đau đớn tháng năm kia trở thành ký ức, chúng ta có thể vững bước trên đôi chân mình và khẳng định với tất cả rằng "tôi chưa từng từ bỏ". Mong trái tim nhỏ của bạn sẽ không còn đớn đau, mong cuộc sống này dịu dàng hơn với bạn. Mong một ngày không xa, nước mắt sẽ không còn và niềm vui ngập tràn trong đáy mắt. Và cuối cùng, chúc bạn có một giấc ngủ thật ngon, cảm ơn, vì tất cả. Mong thế giới đối xử với bạn bằng tất cả dịu dàng. Người viết: Cá rô phi