Tên bài thơ: Tự vấn Tác giả: Tháp Nhân Đêm khuya thanh vắng, cỏ hơi sương Lá rơi khe khẽ cho cây buồn lòng Một mình tôi kiếp long đong Bao giờ mới thấy bến bờ ước mơ? Có người thương nhớ vẩn vơ Vào ra trông ngóng ai ngờ chiêm bao Thời gian ai lấy buổi nào Mà sao tím biếc một màu nhớ thương.