[Bài Thơ] Tự Tình - Ngọc Hân

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi CaoSG, 9 Tháng mười 2018.

  1. CaoSG Sang năm một sắc trời vàng

    Bài viết:
    433
    Tự tình

    Trái tim em dẫu chẳng thể thay lòng

    Nhưng sâu thẳm không nhớ mong người nữa

    Lời yêu thương từng cùng nhau hẹn hứa

    Rồi một ngày hai đứa sẽ lãng quên

    Đến một ngày khi nhắc lại cái tên

    Chẳng còn thấy thân quen như dạo trước

    Cuộc sống chẳng vô cùng.. ừ em biết

    Nên lặng thầm chôn hết kỷ niệm xưa!

    Chuyện tình buồn giờ người đã quên chưa

    Dòng ký ức có dư thừa.. loang lổ?

    Bóng hình em từ khi nào hoen ố

    Từ khi nào người thôi nhớ thôi mong?

    Em chẳng cần thứ hạnh phúc đếm đong

    Chẳng tiếc nuối khi không là gì cả

    Trái tim yêu đã trở nên lạnh giá

    Thì mong gì những quả ngọt hoa thơm

    Có thể rồi em sống với cô đơn

    Thà như thế vẫn hơn tình lạc lối

    Khi yêu thương đã chuyển chiều xoay đổi

    Ngóng trông gì những chắp nối dối gia

    Ngọc Hân
     
    IAMGiAm thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng năm 2019
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...