Lời bài hát: Nhớ đến rã rời nước mắt rơi Biết đến bao giờ mới hết tổn thương trong tình yêu Giữ riêng anh tủi thân đến lạ Nếu còn yêu thương nhau Tự tình sẽ trở lại thôi Héo mòn ba thu qua Chờ hoài đâu thấy Dành trọn hết niềm tin để yêu Nhưng nhận lại chỉ là tổn thương Tóc ai đã phai màu theo gió sương Dành trọn hết niềm tin để yêu Đến cuối cùng chẳng ai ở lại Nặng lòng mưa rơi chơi vơi khóc cũng chẳng đành Dặn lòng không còn thương còn nhớ Nhưng chẳng thể nào ngăn trái tim lại Chưa một ai thật lòng thương anh Dặn lòng không còn thương còn nhớ Cớ sao hy vọng đến cố chấp Nhạt nhòa bờ mi trong giấc mộng si Đừng chờ nữa ai ơi.. họ thương người khác rồi Chuyện tình yêu sao cứ dở dang Chẳng thể trọn vẹn yêu hết đời Bên cạnh ai một thời cũng sẽ rời Chuyện tình yêu sao cứ dở dang Kết thúc chỉ là sự nuối tiếc Người tổn thương nhất ở lại cũng chính là anh Dặn lòng không còn thương còn nhớ Nhưng chẳng thể nào ngăn trái tim lại Chưa một ai thật lòng thương anh Dặn lòng không còn thương còn nhớ Cớ sao hy vọng đến cố chấp Nhạt nhòa bờ mi trong giấc mộng si Coda: Buồn vỡ đôi Lời hứa nay theo gió bay rồi Thuyền cứ trôi Lượm ánh trăng tàn vụn vỡ
Tựa đề: Tự tâm Thể loại: Cổ trang, cung đấu, ngược luyến tàn tâm, si tình đế vương thụ x ôn nhu mê người nhạc sư bạch liên công, SE. Văn án: Nếu như nàng không tiến cung, nếu như nàng không làm hoàng hậu, có lẽ nàng sẽ cùng hắn phiêu diêu tự tại, bốn bể là nhà, an an nhiên nhiên mà sống. Nếu như y không vô tình nhìn thấy đóa Bạch Liên, nếu như y không cứu hắn, có lẽ y sẽ mãi là một vị đế vương cao cao tại thượng, anh minh xuất thần. Nếu như hắn không đem lòng yêu nàng, nếu như hắn cũng không mang tình yêu cấm kị với đế quân, thì có lẽ hắn sẽ tiêu dao một đời, nhất sinh nhất thế. Quá khứ, hiện tại, tình yêu, địa vị và cái chết. Một chữ "Hận" không thể nói hết, một chữ "Đau" không thể tỏ rõ, một chữ "Ái" không thể tận tường.. (nguồn: Ngân Phạm Thị Ngọc )