Lời bài hát: Cơn gió đông xua tan bụi phủ mờ Đang lấp đi bao tầng kí ức Người bên ta ước thề, người ta bỏ qua kiếp nào Đào hoa lay giấu tâm tư riêng mình ta Trăng sáng soi đêm đen mười dặm Không xóa tan u sầu trong mắt Chẳng thể buông cánh tay Dù đau đớn đang nhấn chìm Ngàn năm chôn giấu tan thương sâu vào tim Nhớ nhung đong đầy, thêm nát tan cõi lòng Hận và yêu cuốn xoay Càng quên đi cớ sao càng nhớ Chuốc say men nồng, như đã buông ái tình Mà mộng tan qua vội Càng khắc sâu, khóe mi lệ tuôn.. Hoa rớt rơi ngỡ ai về lối xưa Nhòe ướt mi mơ hồ tâm trí Làm sao ta nói nên Đường xa quá ta cách biệt Rượu tương tư đắng cay say thêm sầu thôi Khi khóe môi ai trao lời yêu Lần trái tim xa rời suy nghĩ Chợt bàng hoàng hiểu ra Từng cố chấp ta với chàng Tình căn vương quá sâu sao buông được đây Nhớ nhung đong đầy, thêm nát tan cõi lòng Hận và yêu cuốn xoay Càng quên đi cớ sao càng nhớ Chuốc say men nồng, như đã buông ái tình Mà mộng tan qua vội Càng khắc sâu, khóe mi lệ tuôn.. Ngát hương, phai tàn Năm tháng chưa xóa nhòa Lòng đau ai thấu chăng Nợ hay duyên chỉ do tình kiếp Nhớ nhung gian khổ khi trót vương cánh đào Nguyện bên nhau nắm tay Chờ gió xuân, thưởng hoa, rượu say..