自己按门铃自己听 - 周深 (zìjǐ àn ménlíng zìjǐ tīng - Zhou Shen) TỰ MÌNH RUNG CHUÔNG CỬA, TỰ MÌNH NGHE - CHÂU THÂM Lời bài hát: 冬天来得很迟 Dōngtiān láidé hěn chí 你有我的地址 Nǐ yǒu wǒ dì dìzhǐ 信箱里有钥匙 没人知 Xìnxiāng li yǒu yàoshi méi rénzhī 你是我的眼泪 Nǐ shì wǒ de yǎnlèi 琴弦上的玫瑰 Qín xían shàng de méiguī 天亮时的派对 好滋味 Tiānlìang shí de pàidùi hǎo zīwèi 我会自己按门铃 自己听 Wǒ hùi zìjǐ àn ménlíng zìjǐ tīng 自己茂盛了 自己凋零 Zìjǐ màoshèngle zìjǐ diāolíng 自己的眼睛 自己的病 Zìjǐ de yǎnjīng zìjǐ de bìng 自己的狰狞 Zìjǐ de zhēngníng 我们自己按门铃 自己听 Wǒmen zìjǐ àn ménlíng zìjǐ tīng 自己茂盛了 自己凋零 Zìjǐ màoshèngle zìjǐ diāolíng 自己的眼睛 自己的病 Zìjǐ de yǎnjīng zìjǐ de bìng 自己的狰狞 Zìjǐ de zhēngníng 自己平静 Zìjǐ píngjìng 你死以后我要 Nǐ sǐ yǐhòu wǒ yào 整理你的手稿 Zhěnglǐ nǐ de shǒugǎo 把它们都卖掉 换船票 Bǎ tāmen dōu mài dìao hùan chúan pìao 我是你的孩子 Wǒ shì nǐ de háizi 我懂你写的诗 Wǒ dǒng nǐ xiě de shī 我是你的橡皮 你的纸 Wǒ shì nǐ de xìangpí 你要自己按门铃 自己听 Nǐ de zhǐ nǐ yào zìjǐ àn ménlíng zìjǐ tīng 自己茂盛了 自己凋零 Zìjǐ màoshèngle zìjǐ diāolíng 自己的眼睛 自己的病 Zìjǐ de yǎnjīng zìjǐ de bìng 自己的狰狞 Zìjǐ de zhēngníng 我们自己按门铃 自己听 Wǒmen zìjǐ àn ménlíng zìjǐ tīng 自己茂盛了 自己凋零 Zìjǐ màoshèngle zìjǐ diāolíng 自己的眼睛 自己的病 Zìjǐ de yǎnjīng zìjǐ de bìng 自己的狰狞 Zìjǐ de zhēngníng 自己平静 Zìjǐ píngjìng 谁在门外醒来 Shéi zài mén wài xǐng lái 谁在门外醒来 Shéi zài mén wài xǐng lái 好啦就写到这儿 Hǎo la jìu xiě dào zhè'er 想你现在在哪儿 Xiǎng nǐ xìanzài zài nǎ'er 你一定不安宁 Nǐ yīdìng bù ānníng 我证明 Wǒ zhèngmíng 谁在门外离开 Shéi zài mén wài líkāi Lời dịch: Mùa đông đến thật muộn Người đã có địa chỉ của tôi rồi Có một chìa khóa trong hộp thư mà không ai biết Người là nước mắt của tôi rơi Hoa hồng trên dây đàn Bữa tiệc lúc bình minh, hương vị tuyệt vời. Tôi tự mình bấm chuông cửa, tự mình lắng nghe Tự mình nở rộ, tự mình úa tàn Đôi mắt của chính mình, căn bệnh của chính mình Sự hung dữ của chính mình Tôi tự mình bấm chuông cửa, tự mình lắng nghe Tự mình nở rộ, tự mình úa tàn Đôi mắt của chính mình, căn bệnh của chính mình Sự hung dữ của chính mình Tự mình bình tĩnh lại Sau khi người chết đi, tôi muốn Chỉnh sửa lại những bản thảo của bạn Bán tất cả đi và đổi vé tàu Tôi là đứa con của người Tôi hiểu những bài thơ người đã viết Tôi là cục tẩy của người, tờ giấy của người Người phải tự mình bấm chuông cửa, tự mình lắng nghe Tự mình nở rộ, tự mình úa tàn Đôi mắt của chính mình, căn bệnh của chính mình Sự hung dữ của chính mình Chúng ta tự mình bấm chuông cửa, tự mình lắng nghe Tự mình nở rộ, tự mình úa tàn Đôi mắt của chính mình, căn bệnh của chính mình Sự hung dữ của chính mình Tự mình bình tĩnh lại Ngoài kia ai đang thức giấc Ngoài kia ai đang thức giấc Được rồi, chỉ cần viết đến đây thôi Muốn biết người đang ở nơi đâu Người nhất định là không an lòng Tôi khẳng định Ngoài kia là ai đang rời đi