TỪ BÙN HƯƠNG SEN TOẢ - Thạch Tĩnh- Em thấy đấy Những ngày qua thành phố mình đau buồn hết thảy Những đứa con được ôm ấp từng ngày Nay phải nhìn mẹ mình quặn lòng trở bệnh. Phải đến lúc đường phố vắng tênh, mới thấy thương những ngày tấp nập Phải đến khi bạn bè không còn tụ tập, mới thấy nhớ những buổi hàn huyên Phải đến lúc bắt buộc ngồi yên, mới biết yêu những ngày xê dịch Hạnh phúc là ngay trong đại dịch vẫn có những tấm lòng sẻ chia. Em thấy đấy Bao nhiêu vật chất đủ đáp đền cho tất cả đau thương Những bữa ăn đạm bạc đến lạ thường Những mái trường không hẹn ngày nghe giảng Những quán quen có bao người lai vãng Từ bình minh đến khi chiều chạng vạng Hàng cây già vẫn lặng lẽ ho hen. Rồi dòng đời lại vất vả bon chen Rồi người thương lại bao lần lỗi hẹn Đợi trăm năm chắc gì đã trọn vẹn Đóa sen hồng phải nở lúc hè sang? Em thấy đấy Hạnh phúc chẳng bao giờ ghé ngang cho những người cố công tìm kiếm Hạnh phúc là được hít thở từng lần quý hiếm Dòng máu chảy trong tim và tất thảy Là phút giây này Là thế đấy em ơi! Phan thiết, 4/10/2021 Photo: Trần T. Phúc