Chiếc áo ấm của Bác Một đêm mùa đông năm 1951, gió bấc tràn về mang theo những hạt mưa lâm thâm làm cho khí trời càng thêm lạnh giá. Thung lũng bản Ty co mình lại trong yên giấc, trừ một ngôi nhà sàn nhỏ còn phát ra ánh sáng. Ở đây, Bác vẫn thức, vẫn làm việc khuya như bao đêm bình thường khác. Bỗng cánh cửa nhà sàn hé mở, bóng Bác hiện ra. Bác bước xuống cầu thang, đi thẳng về phía gốc cây, chỗ tôi đang đứng gác. - Chú làm nhiệm vụ ở đây có phải không? - Thưa Bác, vâng ạ! - Chú không có áo mưa? Tôi ngập ngừng nhưng mạnh dạn đáp: - Dạ thưa Bác, cháu không có ạ! Bác nhìn tôi từ đầu đến chân ái ngại: - Gác đêm, có áo mưa, không ướt, đỡ lạnh hơn.. Sau đó, Bác từ từ đi vào nhà, dáng suy nghĩ.. Một tuần sau, anh Bảy cùng mấy người nữa đem đến cho chúng tôi 12 chiếc áo dạ dài chiến lợi phẩm. Anh nói: - Bác bảo phải cố gắng tìm áo mưa cho anh em. Hôm nay có mấy chiếc áo này, chúng tôi mang lại cho các đồng chí. Được một chiếc áo như thế này là một điều quý, nhưng đối với chúng tôi còn quý giá và hạnh phúc hơn khi Bác trực tiếp chăm lo, săn sóc với cả tấm lòng yêu thương của một người cha. Sáng hôm sau, tôi mặc chiếc áo mới nhận được đến gác nơi Bác làm việc. Thấy tôi, Bác cười và khen: - Hôm nay chú có áo mới rồi. - Dạ thưa Bác, đây là áo anh Bảy đem đến cho tiểu đội chúng cháu mỗi người một chiếc ạ. Nghe tôi thưa lại, Bác rất vui. Bác ân cần dặn dò thêm: - Trời lạnh, chú cần giữ gìn sức khỏe và cố gắng làm tốt công tác. Dặn dò xong, Bác trở lại ngôi nhà sàn để làm việc. Lòng tôi xiết bao xúc động. Bác đã dành áo ấm cho chúng tôi trong lúc Bác chỉ mặc một chiếc áo bông mỏng đã cũ. Đáng lẽ chúng tôi phải chăm lo cho Bác nhiều hơn, còn Bác, Bác lại lo nghĩ đến chúng tôi nhiều quá. Từ đấy, chúng tôi cũng trân trọng giữ gìn chiếc áo Bác cho như giữ lấy hơi ấm của Bác. Hơi ấm ấy đã truyền thêm cho chúng tôi sức mạnh trong mỗi chặng đường công tác. Ý nghĩa câu chuyện chiếc áo ấm của bác Chủ tịch Hồ Chí Minh - một con người sinh ra từ chân lí - người Việt Nam đẹp nhất. Người đã đi xa "Phòng lặng rèm buông tắt ánh đèn" nhưng cuộc đời, sự nghiệp và tấm gương đạo đức của Người đã trở thành bất tử. Người là kết tinh và tỏa sáng những gì ưu tú nhất, tốt đẹp nhất của trí tuệ và đạo đức Việt Nam. Phẩm chất và đạo đức của Người mãi mãi là tấm gương sáng ngời cho dân tộc Việt Nam noi theo. Trong từng vần thơ câu ca cũng từng viết: "Tháp Mười đẹp nhất bông sen/ Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ". Ngày nay. Bác đã đi xa nhưng những gì là giá trị đạo đức, là truyền thống quý báu của Bác vẫn mãi là tấm gương sáng ngời cho nhân dân và nhân loại soi sáng. Câu chuyện này tả lại tình yêu thương ân cần của Bác dành cho những cán bộ phục vụ quanh mình. Dù bận trăm công nghìn việc, nhưng khi thấy người chiến sĩ cảnh vệ canh gác dưới chân lán bị ướt và lạnh, Bác đã đôn đốc quân nhu chóng tìm áo ấm cho các anh. Chỉ một chiếc áo nhưng đã làm ấm cơ thể, ấm lòng anh chiến sĩ và hàng triệu triệu con tim người Việt. Như trong lời bài hát Thuận Nguyễn có viết: "Bác Hồ Người là tình yêu thiết tha nhất. Trong toàn dân và trong trái tim nhân loại. Cả cuộc đời Bác chăm lo cho hạnh phúc nhân dân. Cả cuộc đời Bác hy sinh cho dân tộc Việt Nam. Bác thương những cụ già xuân về gửi biếu lụa Bác thương đàn cháu nhỏ trung thu gửi quà cho. Bác thương đoàn dân công đêm nay ngủ ngoài rừng Bác thương người chiến sĩ đứng gác ngoài biên cương Bác viết thư thăm hỏi gửi muôn vàn yêu thương." Có thể nói cuộc đời và tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh đã đi vào lịch sử và đời sống tâm hồn dân tộc Việt Nam. Đó sẽ là một dòng máu đỏ tươi chảy trong huyết quản của mỗi người dân đất Việt. Đó chính là chất người cộng sản tỏa ánh hào quang soi đường chỉ lối cho mọi thế hệ người Việt, cho bạn, cho tôi và cho tất cả chúng ta. Qua câu chuyện kể về Người có thể mỗi người sẽ có những cảm nhận khác nhau nhưng bao trùm lên tất cả là tình cảm trân trọng biết ơn. Từ đó, ta biết học tập đức tính tốt của Bác để ngày càng hoàn thiện hơn bản thân mình. Bài học kinh nghiệm: Câu chuyện trên nhắc nhở mỗi chúng ta tự nhìn lại mình để tu dưỡng, rèn luyện phẩm chất, đạo đức, lối sống theo tư tưởng, tấm gương đạo đức của Bác, sống có tình thương, có trách nhiệm, sống tiết kiệm, biết quan tâm giúp đỡ lẫn nhau, tránh những biểu hiện sống vô cảm. Dù chỉ là một chiếc áo có giá trị không quá lớn, nhưng đúng lúc và kịp thời, đã thể hiện sự quan sát tinh tế và sự quan tâm chu đáo của Bác dành cho mọi người. Ngành y tế nói chung và Y tế dự phòng nói riêng, luôn là công việc vất vả, đầu sóng ngọn gió. Nhưng càng vất vả thì mọi người càng phải đoàn kết và giúp đỡ nhau, để có thể khỏe về thể chất và thoải mái về tinh thần, hướng tới chăm sóc tốt cho người bệnh và xử lý nhiều công việc đạt kết quả tốt. Là cấp trên phải gương mẫu, biết quan tâm đến cấp dưới, tạo mọi điều kiện thuận lợi, động viên cấp dưới từ tinh thần đến vật chất, giúp cấp dưới phấn khởi hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao. Là cấp dưới cũng phải biết quan tâm đến cấp trên, cố gắng thực hiện tốt chức trách nhiệm vụ được giao, có tinh thần đoàn kết, thương yêu, giúp đỡ nhau, phối hợp trong thực thi nhiệm vụ, cùng nhau xây dựng cơ quan, đoàn thể vững mạnh. Như vậy: Trong cuộc sống của mỗi con người chúng ta, sự quan tâm giúp đỡ lẫn nhau có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Nó giúp chung ta có thêm sức mạnh và nghị lực, giúp chúng ta vững vàng hơn để vượt qua mọi khó khăn thử thách, hoàn thành mọi mục tiêu đề ra.