Trưởng thư - Chu Lâm Phong Ca khúc của kể về một cô gái bị xã hội và gia đình áp đặt định kiến. Cô bị nhà chồng coi như kẻ trộm, bị cha mẹ ruột yêu cầu hy sinh như một người mẹ thay thế, nhưng không ai thực sự quan tâm đến cảm xúc của cô. Trong hoàn cảnh ấy, cô chỉ có thể tự lau nước mắt và chịu đựng một mình. Bài hát mang giai điệu buồn, da diết, cùng với ca từ đầy đau xót, khiến người nghe cảm nhận được sự bất lực và tủi thân của nhân vật chính. Thương thay thân phận "trưởng tỉ", rõ ràng lòng bàn tay hay ngón tay đều là thịt, nhưng con người ta vẫn không thể kiềm chế mà bảo vệ lòng bàn tay, áp đặt định kiến xã hội lên những người chị cả: "Nhưng chẳng ai nói rằng, thực ra những điều này không phải lỗi của cô ấy".. Lời bài hát+piyin+nghĩa: 隔壁阿姐躲在角落里哭泣 (Gébì ājiě duǒ zài jiǎoluò lǐ kūqì) Chị hàng xóm trốn trong góc mà khóc 家贫学堂之上便再无罗裙 (Jiāpín xuétáng zhī shàng bìan zài wú luóqún) Nhà nghèo, trên lớp học chẳng còn tà váy lụa 阿弟背着课本上孔融让梨 (Ā dì bēizhe kèběn shàng Kǒng Róng ràng lí) Em trai mang sách đọc về chuyện Khổng Dung nhường lê 爹娘满心欢喜 (Diēníang mǎnxīn huānxǐ) Cha mẹ trong lòng vui sướng 他嬉笑转身离去 (Tā xīxìao zhuǎnshēn líqù) Nó cười vui vẻ rồi quay người rời đi 玩的满身都是泥 (Wán de mǎn shēn dōu shì ní) Chơi đùa đến lấm lem đầy bùn đất 她放下要扫的地 (Tā fàngxìa yào sǎo de dì) Cô ấy đặt xuống cây chổi đang quét 补着玩坏的鞋底 (Bǔzhe wán hùai de xiédǐ) Vá đôi giày bị chơi đến hỏng đế 爹娘说他不懂事 (Diēníang shuō tā bù dǒngshì) Cha mẹ bảo rằng nó còn trẻ con chưa hiểu chuyện 万事别往心里去 (Wànshì bié wǎng xīnlǐ qù) Chuyện gì cũng đừng để trong lòng 她大一岁的年纪 (Tā dà yī sùi de níanjì) Cô ấy lớn hơn một tuổi 该让着弟弟 (Gāi ràngzhe dìdì) Nên nhường nhịn em trai 都说手心手背都是肉 (Dōu shuō shǒuxīn shǒubèi dōu shì ròu) Ai cũng bảo lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt 她是什么东西 (Tā shì shénme dōngxi) Nhưng cô ấy rốt cuộc là gì chứ? 偏偏这一碗水总是端不平 (Piānpiān zhè yī wǎn shuǐ zǒng shì duān bù píng) Nhưng bát nước này mãi chẳng thể giữ cân bằng 听公婆说 (Tīng gōngpó shuō) Nghe cha mẹ chồng nói 她是偷家的贼伏地的魔 (Tā shì tōu jiā de zéi fú dì de mó) Cô ấy là kẻ trộm nhà, là con quỷ cúi rạp dưới đất 爹娘又说 (Diē níang yòu shuō) Cha mẹ ruột lại nói 长姐如母吃点苦算什么 (Zhǎng jiě rú mǔ chī diǎn kǔ sùan shénme) Chị cả như mẹ, chịu chút khổ thì có sao đâu 可没人说 (Kě méi rén shuō) Nhưng chẳng ai nói rằng 这一切其实都不是她的错 (Zhè yīqiè qíshí dōu bú shì tā de cuò) Thực ra tất cả những điều này không phải lỗi của cô ấy 她流的泪只能自己擦了 (Tā líu de lèi zhǐ néng zìjǐ cā le) Những giọt nước mắt cô ấy rơi, chỉ có thể tự mình lau đi