Trường Ca Bất Tận - Nguyên

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Nguyễn Ngọc Nguyên, 28 Tháng bảy 2021.

  1. Nguyễn Ngọc Nguyên Mộc Đằng

    Bài viết:
    960
    [​IMG]

    Trường Ca Bất Tận

    Trường ca thuở ấy trước Công Nguyên

    Khí trời thanh khiết khúc ca vang lừng

    Vô ưu bừng nở màu tử sắc

    Hồng hạc kéo về trắng rợp khắp không gian

    Hương thơm lan rắc cùng cõi đất

    Ca Tỳ La Vệ hân hoan chào đón Người

    * * *

    Siddhattha thái tử Siddhattha!

    Muôn vạn kiếp máu xương Người đổ xuống

    Làm nên một bản hoài bất tận giữa cõi đời

    Vì vua không ngai phi phàm xuất chúng

    Dung mạo đẹp ngời tựa ngàn muôn ánh trăng đêm

    Ngôn từ thế gian chẳng thể nào diễn đạt

    Uy đức Người phủ trùm ba ngàn cõi giới thênh thang

    * * *

    Giữa đêm tối nhân gian chìm trong mờ mịt

    Lặng lẽ âm thầm Người rời khỏi chốn hoàng cung

    Bội kiếm giắt hông uy nghi và dũng mãnh

    Kiền trắc hí vang bay qua cánh cổng thành

    * * *

    Đông nam tam tiểu quốc năm canh nào có sá chi

    Đại nguyện viên thành thiên tử trời Đẩu Suất

    Kiễng chân dừng trước Anoma dòng sông xanh biếc

    Trường kiếm sáng ngời từng lọn tóc rơi rơi

    * * *

    Sa nặc khóc òa phủ phục hồ nghi tan vỡ

    Giấu vội vào trong một lọn tóc đen tuyền

    Y biết rằng giây phút này chia cắt

    Suốt kiếp cùng chủ tử đôi ngả đôi nơi

    * * *

    Cất vó câu nước lạnh tê chân tuấn mã

    Chủ tử ơi, có phải ra đi là để trở về không?

    Kiền trắc phi như bay hướng về nơi phương ấy

    Hy Mã Lạp sơn đỉnh núi tuyết trắng mù trời

    * * *

    Ni liên thiền ngược dòng trôi ba ngàn năm vẫn vẹn

    Từng bước từng bước chân sáng bừng muôn ánh mặt trời

    Vương Xá thành triết gia nhiều vô số

    Bình Sa vương ngự một cõi kiêu hùng

    * * *

    Siddhattha thái tử Siddhattha!

    Vì vua không ngai suốt cùng ba cõi

    Nguyện vì Người trẫm dâng cả vương quyền

    * * *

    Vì đâu vì đâu nước mắt chúng sinh nhiều hơn biển cả?

    Vì đâu vì đâu xác chúng sinh chất chồng rải rác khắp muôn nơi?

    * * *

    Chết vì Người có cái chết nào gọi là vô nghĩa?

    Sống mà ngu si có sự sống nào đáng để ngợi ca?

    * * *

    Chẳng phải hoàng kim, chẳng phải lợi danh

    Chẳng phải bùn nhơ, chẳng phải lòng hồ xanh nước trong leo lẻo

    Giữa hầm lửa hận thù bừng nở một đóa sen hồng

    * * *

    Vô số kiếp vào sinh ra tử

    Chợt sáng nay con bừng tỉnh cơn mê

    Dõi mắt về phía xa dưới hàng cây xanh thẳm

    Thấp thoáng dáng Người đang chậm bước lối đường mòn

    * * *

    Gió nhẹ thổi qua mơn man ca sa thơm ngát

    Ngược gió hương bay khung cảnh đẹp đến lạ lùng

    * * *

    Con òa khóc giữa muôn trùng cô độc

    Tự vấn lòng mình cho tới bao giờ nước mắt mới ngừng tuôn?

    Máu ngừng rơi con tim thôi hiềm hận?

    Chung tay đại đồng loài người mến thương nhau?

    ~Nguyên~

    [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của nguyễn ngọc nguyên
     
    Chỉnh sửa cuối: 28 Tháng một 2024
  2. Đăng ký Binance
  3. Nguyễn Ngọc Nguyên Mộc Đằng

    Bài viết:
    960
    [​IMG]

    Chờ Đông

    Phừng phừng ngọn lửa bốc cao

    Bốn mươi năm hoằng truyền giáo hóa

    Tám mươi năm trụ thế cõi Ta bà

    * * *

    Phừng phừng lửa bạt gió bay

    Dưới gốc cây A nan trầm tư quay mặt

    Nếu biết trước Người ra đi mãi mãi

    Cớ sao không níu giữ bước chân Người.

    * * *

    Sa la Sa la nơi bước chân thôi dừng nghỉ

    Sa la Sa la Người nhắm mắt cõi thiên thu

    Niết bàn tối thượng phủ tràn tịch tịnh

    Ba ngàn cõi giới chớp mắt lại về chung

    * * *

    A nan, A nan, Thế Tôn thường hằng mãi

    A nan, A nan Tôn giả đừng khóc hỡi A nan

    Siêu lực cường kí A nan ngài đệ nhất

    Không thêm không bớt giữ lưu trí huệ Người

    * * *

    A nan, A nan, Thế Tôn thường hằng mãi

    Bát chánh dài vạn kiếp một con đường

    Ngược gió hương bay thế gian này chỉ một

    Mạt thế qua đi hồng hạc rủ nhau về

    * * *

    Bay bay, bay bay đỏ rợp ngời cõi đất

    Bay bay, bay bay vòng lặp lí vô thường

    Động Thất Diệp kinh điển cùng nhau kết tập

    Câu thi la rạng ngời muôn triệu đóa hoa

    * * *

    Ngoại thành Vương Xá minh tâm rỉ máu

    Tám vì vua xây tháp dâng Chiên đàn

    A nan, A nan hỡi xin đừng khóc

    Thế tôn còn đây tám bốn pháp của Người

    * * *

    A nan, A nan, Thế tôn thường hằng mãi

    Gió cuốn mây bay vần vũ khắp bầu trời

    A nan, A nan, Thế tôn thường hằng mãi

    Gió cuốn hương bay Thế tôn sẽ quay về..
     
  4. Nguyễn Ngọc Nguyên Mộc Đằng

    Bài viết:
    960
    Lộc Uyển - Hành Trình Ánh Sáng

    [​IMG]

    Vượt thời gian mấy ngàn năm thuở ấy

    Hừng đông ló dạng phía rừng xa

    Đại địa rúng nứt muôn vạn loài tán thán

    Càn Thác bà tấu hội khúc ca trời

    Cội bồ đề ba vòng tưởng niệm

    Chở che Người suốt bốn chín ngày đêm

    * * *

    Ai từ bỏ con đường tu khổ hạnh

    Ai ra đi quên lời dặn đấng sinh thành

    Lộc Uyển xanh tươi bước chân Người tìm tới

    Trầm ổn bao dung khéo độ chúng thị tùng

    Suốt sáu năm xuân qua hạ tới

    Lá vàng rơi che lấp một bóng hình

    Suốt sáu năm triền miên lạc lối

    Nay trở về thuở lễ hạ điền

    * * *

    "Sa môn Cồ đàm kìa người đã tới!

    Chúng ta ngó lơ không tiếp xúc ngài."

    * * *

    Suối trong nai vàng thảm xanh cỏ biếc

    Chấp nhận chân như Tứ thánh bất di

    Kiều Trần Như dự lưu dòng huệ giác

    Kiều Trần Như bừng ngộ lí vô thường

    * * *

    Ngũ Uẩn sí thạnh năm ngày sau diễn thuyết

    Hai lần chuyển luân bánh xe pháp sáng ngời

    Năm anh em đầu tiên và mãi mãi

    Đảnh lễ người năm ngả tỏa muôn nơi

    Vạn nẻo đường hoằng truyền chân lí

    Vô Ngã tướng, đường Bát chánh bước chân đi.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhớ Người, nhớ Người đêm dài con bật khóc. Nhớ Người, nhớ Người dù xuân đến muôn nơi. Lạc lõng bơ vơ giữa dòng đời vội vã. Lạc lõng bơ vơ giữa đường phố đông vui. Tiệc hoa linh đình, nói cười rộn rã. Thân quyến vây quanh, bè bạn đủ đầy. Vẫn thấy thiếu lòng đau quặn thắt.

    Bạch Thế Tôn!

    Con xúc động.

    Đêm nay con lại thấy nhớ Người!
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...