[Lyrics + Vietsub] Trường An Đạo - Tân Văn

Discussion in 'Quốc Tế' started by ThanhHằng170204, Jun 4, 2025.

  1. Trường An Đạo

    Trình bày: Tân Văn

    Tác từ: Lô Nhất Phàm, Lưu Phi Phi, Thương Hải mg

    Tác khúc: Lô Nhất Phàm, Lưu Phi Phi, Thương Hải mg

    Biên khúc: A Tứ


    Nếu mọi người là người mê đắm những bản nhạc đượm buồn, mang phong vị cổ phong và gợi lên cảm xúc lặng sâu như sóng ngầm nơi đáy lòng thì "Trường An Đạo" của Tân Văn chắc chắn là một bản nhạc bạn không nên bỏ lỡ.

    Tôi biết đến bài hát này trong một buổi tối dạo chơi playlist nhạc Trung cổ phong. Tên bài hát "Trường An Đạo", con đường dẫn đến kinh thành Trường An xưa đã ngay lập tức gợi lên một điều gì đó vừa hoài niệm, vừa xa xăm. Và đúng như vậy, từ những nốt nhạc đầu tiên, bài hát đã mở ra một không gian mờ sương, nơi người lữ khách đơn côi cất bước giữa gió thu và tàn hoa trên con đường dài hun hút, một lòng tìm về bóng hình xưa cũ.

    Giai điệu bài hát do Lô Nhất Phàm và Lưu Phi Phi, Thương Hải mg sáng tác, kết hợp phần phối khí đầy tinh tế của A Tứ, mang đến cảm giác mộc mạc mà đầy ám ảnh. Âm nhạc sử dụng những nhạc cụ truyền thống như tiêu, cổ cầm, nhưng vẫn không thiếu đi sự hòa quyện nhịp nhàng với hơi thở hiện đại. Mỗi nốt nhạc như gợi nhắc một lớp bụi ký ức trên con đường xưa, nơi bước chân của người mang nặng tình sâu.

    Điều khiến tôi thực sự bị lay động là phần lời ca thơ mộng, nhưng không hề sáo rỗng. Mỗi câu hát là một lát cắt tâm trạng của người chờ đợi, của những tương tư ngàn dặm, những giằng xé nội tâm giữa yêu và hận, giữa mộng và thực. Những hình ảnh như "trông mỏi mắt, tưởng như tan vào nhớ nhung chan hòa", hay "giữa đêm đen bừng sáng, còn ta một mình đợi rạng đông dần soi" đã lột tả trọn vẹn nỗi cô đơn và niềm hy vọng le lói nơi tận cùng trái tim một kẻ si tình.

    Bài hát không chỉ kể một câu chuyện tình buồn mà còn như khắc họa bức tranh tâm hồn của mỗi người. Ai trong chúng ta rồi cũng từng có một đoạn đường Trường An của riêng mình, từng có một bóng hình xa vắng mà dù muốn quên, vẫn không thể rời khỏi tim.

    "Trường An Đạo" của Tân Văn trình bày không ồn ào, không cao trào kịch tính. Nó nhẹ nhàng, sâu lắng và lặng thầm đi vào lòng người như chính một làn gió cuối thu. Nghe một lần có thể thấy hay, nhưng nghe lần thứ hai, thứ ba – bạn sẽ thấy thắt lòng.

    Nếu bạn đang trong một ngày chậm rãi, hoặc giữa khoảnh khắc đêm muộn muốn tìm một bài hát để lắng lòng, để thở cùng những cảm xúc chưa gọi tên hãy thử lắng nghe Trường An Đạo. Biết đâu bạn cũng sẽ như tôi, không thể rời mắt khỏi những ký ức cũ khi tiếng hát vừa dứt.



    Lời bài hát

    风声潇潇

    花慢过长安道

    一人独醉一曲醒一魂销

    孤影飘摇

    西风残照

    暮暮又朝朝

    心念之人两相遥遥

    望眼欲穿思念将我环绕

    往事千般执念化地为牢

    千里重关一道道情丝层层缠绕

    跨越无尽深沼

    只愿能入你怀抱

    谁在天涯海角

    千里迢迢风雨潇潇

    携我情丝伤痕一道道

    此生旧梦难消

    情意难了 爱恨难逃

    结局难料 难与你相照

    世间纷纷扰扰

    山高路遥

    黑夜中明了

    留我一人待天光破晓

    望眼欲穿思念将我环绕

    往事千般执念化地为牢

    千里重关一道道情丝层层缠绕

    跨越无尽深沼

    只愿能入你怀抱

    谁在天涯海角

    千里迢迢风雨潇潇

    携我情丝伤痕一道道

    此生旧梦难消

    情意难了 爱恨难逃

    结局难料 难与你相照

    世间纷纷扰扰

    山高路遥

    黑夜中明了

    留我一人待天光破晓

    谁在天涯海角

    千里迢迢风雨潇潇

    携我情丝伤痕一道道

    此生旧梦难消

    情意难了 爱恨难逃

    结局难料 难与你相照

    世间纷纷扰扰

    山高路遥

    黑夜中明了

    留我一人待天光破晓

    Pinyin

    Fēng shēng xiāo xiāo

    Huā màn guò cháng ān dào

    Yī rén dú zùi yī qū xǐng yī hún xiāo

    Gū yǐng piāo yáo

    Xī fēng cán zhào

    Mù mù yòu zhāo zhāo

    Xīn nìan zhī rén liǎng xiāng yáo yáo

    Wàng yǎn yù chuān sī nìan jiāng wǒ húan rào

    Wǎng shì qiān bàn zhí nìan hùa dì wéi láo

    Qiān lǐ zhòng guān yī dào dào qíng sī céng céng chán rào

    Kùa yuè wú jìn shēn zhǎo

    Zhī yùan néng rù nǐ húai bào

    Shúi zài tiān yá hǎi jiǎo qiān lǐ tíao tíao fēng yǔ xiāo xiāo

    Xié wǒ qíng sī shāng hén yī dào dào

    Cǐ shēng jìu mèng nán xiāo qíng yì nán liǎo ài hèn nán táo

    Jié jú nán lìao nán yǔ nǐ xiāng zhào

    Shì jiān fēn fēn rǎo rǎo shān gāo lù yáo

    Hēi yè zhōng míng liǎo

    Líu wǒ yī rén dài tiān guāng pò xiǎo

    Wàng yǎn yù chuān sī nìan jiāng wǒ húan rào

    Wǎng shì qiān bàn zhí nìan hùa dì wéi láo

    Qiān lǐ zhòng guān yī dào dào qíng sī céng céng chán rào

    Kùa yuè wú jìn shēn zhǎo

    Zhī yùan néng rù nǐ húai bào

    Shúi zài tiān yá hǎi jiǎo qiān lǐ tíao tíao fēng yǔ xiāo xiāo

    Xié wǒ qíng sī shāng hén yī dào dào

    Cǐ shēng jìu mèng nán xiāo qíng yì nán liǎo ài hèn nán táo

    Jié jú nán lìao nán yǔ nǐ xiāng zhào

    Shì jiān fēn fēn rǎo rǎo shān gāo lù yáo

    Hēi yè zhōng míng liǎo

    Líu wǒ yī rén dài tiān guāng pò xiǎo

    Shúi zài tiān yá hǎi jiǎo qiān lǐ tíao tíao fēng yǔ xiāo xiāo

    Xié wǒ qíng sī shāng hén yī dào dào

    Cǐ shēng jìu mèng nán xiāo qíng yì nán liǎo ài hèn nán táo

    Jié jú nán lìao nán yǔ nǐ xiāng zhào

    Shì jiān fēn fēn rǎo rǎo shān gāo lù yáo

    Hēi yè zhōng míng liǎo

    Líu wǒ yī rén dài tiān guāng pò xiǎo

    Lời Việt

    Gió rì rào lay nhành hoa,

    Chầm chậm bước giữa Trường An bao la.

    Một mình say khúc nhạc xưa, tỉnh hồn lặng lẽ phôi pha,

    Bóng đơn lẻ theo gió ngả,

    Tây phong rọi ánh tà tà,

    Sớm sớm chiều chiều, ngày qua tháng lại,

    Lòng thương ai vẫn cách xa muôn trùng xa.

    Trông mỏi mắt, tưởng như tan vào nhớ nhung chan hòa,

    Chấp niệm xưa hóa xiềng gông xiết chặt hồn ta,

    Ngàn dặm cửa quan, từng sợi tình vương vấn đậm đà,

    Vượt muôn trùng sâu thẳm,

    Chỉ nguyện được vào vòng tay người thiết tha.

    Ai nơi góc bể chân trời,

    Ngàn dặm gió mưa ngậm ngùi chơi vơi,

    Mang theo vết thương tình yêu một thời,

    Mộng xưa kiếp này chưa nguôi,

    Tình khó dứt, yêu hận chẳng rời,

    Kết cục chẳng ngờ, chẳng thể cùng nhau chung đôi.

    Trần gian rối ren từng hồi,

    Núi cao đường xa vời vợi,

    Giữa đêm đen bừng sáng,

    Còn ta một mình đợi rạng đông dần soi.

    Trông mỏi mắt, tưởng như tan vào nhớ nhung chan hòa,

    Chấp niệm xưa hóa xiềng gông xiết chặt hồn ta,

    Ngàn dặm cửa quan, từng sợi tình vương vấn đậm đà,

    Vượt muôn trùng sâu thẳm,

    Chỉ nguyện được vào vòng tay người thiết tha.

    Ai nơi góc bể chân trời,

    Ngàn dặm gió mưa ngậm ngùi chơi vơi,

    Mang theo vết thương tình yêu một thời,

    Mộng xưa kiếp này chưa nguôi,

    Tình khó dứt, yêu hận chẳng rời,

    Kết cục chẳng ngờ, chẳng thể cùng nhau chung đôi.

    Trần gian rối ren từng hồi,

    Núi cao đường xa vời vợi,

    Giữa đêm đen bừng sáng,

    Còn ta một mình đợi rạng đông dần soi.

    Ai nơi góc bể chân trời,

    Ngàn dặm gió mưa ngậm ngùi chơi vơi,

    Mang theo vết thương tình yêu một thời,

    Mộng xưa kiếp này chưa nguôi,

    Tình khó dứt, yêu hận chẳng rời,

    Kết cục chẳng ngờ, chẳng thể cùng nhau chung đôi.

    Trần gian rối ren từng hồi,

    Núi cao đường xa vời vợi,

    Giữa đêm đen bừng sáng,

    Còn ta một mình đợi rạng đông dần soi.
     
    Last edited by a moderator: Jun 4, 2025
Trả lời qua Facebook
Loading...