Review truyện Trước Lúc Bình Minh Tác giả: Rewrite Người review: Dương2301 Nguồn ảnh: Rewrite Thể loại: Tiểu thuyết lãng mạn với các yếu tố phiêu lưu và trưởng thành. Số chương: 42 Khá lâu rồi mình chưa đọc bộ truyện của tác giả Việt, lần trở lại này mình cảm thấy rất xứng đáng. "Trước Lúc Bình Minh" đem đến cho kha khá góc nhìn và trải nghiệm mới mẻ, hoặc do lần đầu tiên mình thấy truyện được xây dựng như thế này, dù tác giả đề cập có tham khảo cách phát triển từ Your Name, 5cm per Second. Nhưng mình vẫn muốn dành lời khen cho truyện. Từ những dòng đầu tiên miêu tả cảnh vật ở Ý, mình đã rất bất ngờ và ấn tượng với văn phong của tác giả, cứ như đọc một truyện dịch từ nước ngoài ấy. Đồng thời cách xây dựng và phát triển cốt truyện mới mẻ khiến cho câu truyện tưởng chừng bình thường trở nên lôi cuốn. Bối cảnh giữa quá khứ với hiện tại đan xen với nhau liên tục nhưng không hề gây cảm giác khó hiểu cho độc giả. Cách đánh đố của truyện khiến mình không dứt ra được, cứ muốn xem thử đến cuối đáp án là ai. Tiết tấu truyện lại không hề dồn dập hay căng thẳng, mọi thứ như một bức tranh nhẹ nhàng, chính những bí mật qua lời kể của nhân vật chính đã tạo nên phần lớn sức hút của truyện. Truyện xoay quanh nhân vật Phong làm trung tâm, rồi phát triển rộng dần theo lời tường thuật của nhân vật này. Từ những năm tháng còn học trò đầy nhiệt huyết, làm mình nhớ tới câu nói "Tuổi trẻ không sợ gì, chỉ sợ không đủ rực rỡ". Họ cùng nhau trải qua tình bạn chân thành, những rung động đầu đời, ngây ngô, nuối tiếc và day dứt. Sau khi đọc truyện xong, nghĩ một hồi vẫn thấy nên dành lời khen cho tác giả, một câu chuyện như lắt cắt mà có thể khai thác tốt như vậy. Nếu để mình tóm tắt thì chỉ là việc Phong gặp lại mối tình đầu, đi cà phê với vài người bạn và cuối cùng là cả hai không để lỡ nhau. Ấy vậy mà trôi qua hơn bốn mươi chương, truyện không hề khiến mình cảm thấy dài dòng. Đến cả cách kết thúc cũng khiến mình bất ngờ nữa, tuy nhiên không hề khiến mình thấy hụt hẫng, mà làm mình vừa mắc cười vừa tò mò. Không chỉ có Lan mà cả mình cũng rất muốn biết Phong sẽ trả lời như nào đây. Hình tượng nam chính được bộc lộ rất nhiều qua lời nói và suy nghĩ của anh. Đôi lúc mình thấy đây là người trải đời, kiểu qua nhiều chuyện, gặp nhiều người mà tôi luyện nên vẻ điềm tĩnh, rắn rỏi, nghiên về nội tâm nhiều hơn. Đôi lúc lại thấy thật ra anh cũng chẳng khác khi thanh niên là mấy, nhất là những lúc anh nhớ lại, kể lại chuyện lúc trước. Cách xây dựng nhân vật tỉ mỉ như này từng làm mình nghĩ đây là câu chuyện thật của tác giả nữa cơ, giờ nhớ lại lại thấy buồn cười. Nữ chính mãi đến gần cuối truyện mới chính thức chào sân. Để biết được là ai mình cũng căng não suy đoán, nhưng vẫn bị lừa. Mà phải nói chuyện tình của họ vừa đẹp vừa bi thương ấy, may là đến cuối vẫn tìm lại được nhau. Cả hai ở những năm tháng tươi đẹp nhất đã dành cho nhau những kỉ niệm và cảm xúc chân thành nhất, chỉ là ước mơ và gia đình khiến họ tạm thời chia xa. Mình thấy điều quan trọng là họ luôn hướng về nhau, đây là mấu chốt để cả hai bỏ qua tất cả, chờ đợi đối phương. Nếu không thì họ đã thật sự bỏ lỡ nhau rồi, ở phần ngoại truyện đọc mà thương cảm và bất lực thay cho Lan luôn ấy. Tuy nhiên nhân vật Phong này cũng khiến mình đôi lần vừa khó hiểu vừa tức. Kiểu như không rạch ròi trong chuyện tình cảm ấy, cách kể lặp lờ nước đôi của anh cũng nói lên điều này. Lý do khiến cả hai lỡ hẹn trong khoảng thời gian dài, đối với nữ chính thì là bất đắc dĩ không thể nói được, nhưng mình thấy nếu Phong chủ động và dũng cảm hơn thì có lẽ họ đã gặp lại nhau sớm hơn rồi. Nói đi cũng phải nói lại, Phong vẫn còn nhiều điểm tốt, chuyện anh đi khắp nơi thay Nam hoàn thành ước mơ là một ví dụ trong đó. Tuyến nhân vật phụ thì có sự phân hóa rõ, ngoại trừ đám bạn của Phong được xây dựng, khai thác sâu hơn thì những người còn lại cũng không có quá nhiều thứ để nói. Nhưng hết thảy tạo nên tổng thể tốt, không rối rắm hay thừa thảy. Nhìn chung truyện này thuộc dạng nhẹ nhàng, sâu lắng ấy, mọi người có thời gian thì có thể đọc thử. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.