Tản Văn Trung Thu Thấm Đượm Tình Cha - Hàn Thuyên

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Tu Tim, 29 Tháng chín 2020.

  1. Tu Tim

    Bài viết:
    34
    Tác phẩm: Trung thu thấm đượm tình cha

    [​IMG]

    Tác giả: Hàn Thuyên

    Thể loại: Tản văn


    Link thảo luận: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Hàn Thuyên

    Định rằng đợi con gái của cha lớn khôn một chút, cha sẽ viết những bức thư dài đằng đẳng để sau này mỗi khi con rảnh rỗi sẽ ngồi gặm nhấm như gặm hạt dưa vậy, nhưng thứ lỗi cho cha, vì văn chương chữ nghĩa cha nhiều như cát sa mạc, mà thời gia rãnh rổi thì nhiều, không viết thì dùng điện thoại, nhưng dùng nhiều thì mỏi măt, cha đành ngồi máy tính, cố gắng vận dụng đầu óc viết cho con của sau này vài trang giấy ngắn vậy. Mai kia khi lớn lên bức thư nào hay thì đọc, bức nào dở thì cho phép con bỏ qua. Cha cho phép con được tham khảo văn từ của cha vào các bài tập làm văn sau này khi đi học đấy.

    Con gái bé nhỏ, xinh xắn đang ngủ một cách ngon lành trong lòng cha. Con đã gần được ba tuổi rồi đấy, vậy mà thời gian cha bên con thật chẳng được bao nhiêu, ngày con chào đời cha không có mặt, đầy tháng, đầy năm, sinh nhật hai tuổi, hai mùa trung thu qua, cha đều không có mặt nên trung thu này cha nhất định bằng mọi cách bên con. Cuộc đời dài ngắn vô thường, tuổi thơ con qua đi rất nhanh, ngày mai là trung thu rồi, đêm nay cha viết cho con vài dòng, cho sau này của con, khi con đủ trưởng thành để con biết được rằng tình yêu cha dành cho con mãi luôn đong đầy như dòng sông chảy mãi không ngừng.

    Con yêu, làm một người lính nơi biên cương chính là niềm tự hào lớn nhất trong cuộc đời của cha, cha bảo vệ biên giới của Tổ quốc, cho bình yên của muôn nhà, cho em thơ, cho các cụ già, cho cha mẹ của cha, cho mẹ của con và cho con. Đó là công việc của cha đấy con, đó là lý do cha không được gần con đấy.

    Con yêu à, ánh trăng đêm nay đã rất tròn rồi, trung thu đã đến thật gần, không khí này khiến cha nhớ về những mùa trung thu nơi biên cương, nơi mà người ta lao động quanh suốt tháng vẫn không hết đói, những đứa trẻ lúc nào cũng đen đúa, vấy bẩn từ đầu đến chân, từ sáng đến tối vì từng bữa cơm, từng chiếc áo, vì từng buổi mong được đến trường. Từng căn nhà sàn, mái cọ, vách nứa liêu xiêu, thưa thớt, mặt trời mãi trưa mới rọi từng ánh nắng xuống làng, xuống bản thì biết trung thu là gì đâu con nhỉ.

    Tình thương con thì cha luôn đong đầy, cha cùng đồng đội san sẻ cho các bạn vùng cao thì con luôn ủng hộ phải không, con gái của cha cũng giống như cha vậy, tình yêu dành cho dân tộc, cho đồng bào, cho thế hệ tương lai nhiều như biển trời vậy con nhỉ. Khi mùa trăng tháng tám lên cao, các chiến sĩ vùng biên cương, sẽ hội tụ các bạn nhỏ để làm nhiều, thật nhiều những chiếc đèn lồng xinh xắn, làm đầu lân, dạy múa lân cùng bánh trung thu được gửi từ mọi miền Tổ quốc về đây, vậy là đã có một mùa trung thu đầy đủ rồi phải không con. Nhưng lòng cha vui nhất là gì con biết không, dưới ánh trăng sáng ngời, đèn lồng, đèn ông sao soi sáng khắp sân, nhìn thấy ánh mắt rạng ngời, từng nụ cười tràn đầy hạnh phúc, vui vẻ của người già, trẻ nhỏ nơi đây, những khi đó, cha thường đứng nép vào tường, khoang tay ngắm nhìn lòng ngập tràn niềm vui và không nguôi nhớ về con, thật thiệt thòi cho con biết bao, nhưng cha biết mẹ của con, vợ của cha sẽ làm thay cha điều đó, sẽ yêu con nhiều gấp nhiều lần những bà mẹ khác và luôn kể về cha cho con nghe.

    Con yêu ơi, sinh con ra trên đời, lòng cha nhớ nhiều về cha mẹ và về tuổi thơ êm đềm của cha, về những mùa trung thu ngập tràn tiếng nói cười của cha cùng đám bạn. Cha đem trung thu ngày đó đưa đến vùng biên cương xa xôi, một phần vì thương con trẻ nơi đây, nhưng cũng vì cha, vì đồng đội, để vơi bớt nỗi niềm xót xa nhớ về quê nhà. Khi mùa trăng tháng tám năm ấy lên cao, cha cùng đám bạn, múa lân khắp xóm, tiếng trống hòa cùng những ánh đèn cùng tiếng nói cười rộn ràng và ánh lửa sáng bừng từng nhịp từ miệng con lân hòa thành không khí tưng bừng chưa từng có. Đoàn lân, người già, trẻ con, rong ruổi suốt đêm qua từng con đường, từng cánh đồng dưới ánh trăng soi sáng, đi không biết mệt và sẽ giữ những kỷ niệm không bao giờ quên đó suốt cuộc đời.

    Thời gian trôi nhanh như cơn gió, đó đây đã hơn hai mươi năm, xóm làng ngày thơ bé của cha từ bao giờ đã phát triển nhộn nhịp thành phố phường đông đúc, nhà cửa san sát, trung thu đến người người nhà nhà kéo nhau ra công viên, ra bờ hồ nơi mà đường phố sáng chưng như ban ngày, có chị Hằng, có chú Cuội, người ta múa lân có quy mô, có trình độ chứ không còn nghiệp dư như tuổi thơ của cha và đám bạn nữa. Người ta tự đến, tự xem, tự về, nhà ai biết nhà đó. Không khí ồn ào, xáo động nhưng tình thương mến thương ngày nay thật nhạt nhòa biết bao, tuy nhiên, không thể thay đổi hay oán trách được đâu con, sự phát triển của xã hội luôn có cái hay cái dở của nó, mỗi thời kỳ một văn hóa sống khác nhau, ngày nay chúng ta no đủ, ăn ngon và mặc đẹp, được trải nghiệm nhiều thứ không phải lo từng bữa cơm, manh áo nhưng người ta cũng ít vô tư hơn, nhà nhà đóng cửa nhiều hơn, tình cảm cùng sự giao lưu ít nồng hậu, ít đậm đà thôn xóm hơn ngày xưa.

    Sự thay đổi này, là thành quả những lao động không mệt mỏi của xã hội, sự vận động không ngừng nghỉ của đất nước, nó là điều tốt đẹp nhất đấy con, để con có một tuổi thơ thoải mái hơn, vui vẻ hơn, cha mẹ cũng phải cố gắng thật nhiều con ạ, điều cha tiếc nuối nhất là không cho con được trải nghiệm tuổi thơ của cha, được trải nghiệm những mùa trung thu thôn xóm như của cha. Nhưng không sao đâu con, vì con là con của cha, cha sẽ vẫn tìm cách đưa con đi thả diều trên những cánh đồng, thả diều trên những cồn cát vàng, đưa con đi ngắm những mùa lúa chín, từng đàn trâu nhởn nha gặm cỏ và lắng nghe tiếng sáo diều vi vu.

    Con biết không, tương lai của con, xã hội sẽ ngày càng phát triển rực rỡ hơn nữa, đường phố, nhà cửa, trường học, bệnh viện và kể cả văn hóa sinh sống sẽ ngày một hiện đại, tiến bộ vượt bậc hơn bây giờ, những mùa trung thu có thể sẽ thay đổi nhiều, sẽ có nhiều hình thức vui chơi, có nhiều hoạt động để lựa chọn nhưng trăng nơi nào, trăng mùa nào, năm nào cũng sẽ giống nhau thôi con. Ánh trăng rằm tháng tám chiếu soi không chỉ cho mình con, không chỉ cho gia đình chúng ta mà còn soi sáng cho các bạn nhỏ vùng biên cương, vùng hải đảo, soi sáng từ thành thị đến nông thôn, từ vùng núi cho đến đồng bằng và đã soi sáng từ quá khứ cho đến tương lai. Chúng ta sống trong cộng đồng, trong xã hội, ít hay nhiều đều có liên hệ với nhau, cùng chung dòng máu Lạc Hồng, cũng là vì con là con gái của cha, cha mong con sau này khi lớn lên ngoài thông minh, xinh đẹp thì cần phải có một tấm lòng nhân ái, sống ích kỷ buồn lắm con à. Cuộc sống con người ta lúc thăng lúc trầm, hôm nay chúng ta an nhiên thoải mái, nhưng đâu chắc phút giây này là mãi mãi, sẽ có lúc con khó nhọc, khó khăn cần sự giúp đỡ của mọi người, kể cả những người xa lạ, cha tin rằng mọi người sẽ sẵn sàng dang tay ôm con vào lòng nếu con xứng đáng được như vậy.

    Nhưng con à, nhịp sống bây giờ tuy nhanh, con người ta có nhiều mục tiêu để phấn đấu, để bận rộn, để tốt với mọi người, để lấy lòng xã hội. Tuy nhiên, con cái là do cha mẹ sinh thành, con tốt với xã hội được thì cũng phải tốt với gia đình được nghe con. Cha mẹ sẽ già đi rất nhanh vì lo cho con cái của họ, từ ăn từ mặc, từ giấc ngủ, đến sở thích, từ nhà cho đến trường.. mong con sẽ dành tình yêu cho cha mẹ nhiều như cha mẹ dành cho con vậy. Hi vọng rằng khi cha mẹ về già con sẽ kiên nhẫn với cha mẹ, con nhé.

    Nhìn con ngủ ngon lành trong lòng cha, cha nghĩ mình đã viết lá thư này hơi sớm, nhưng vài ngày nữa cha lại phải lên đường công tác nơi vùng biên giới, lá thư này sẽ được gửi lại để mẹ của con giữ, mẹ nhất định sẽ lấy ra đọc, sẽ hiểu lòng cha nhiều hơn, mẹ sẽ khóc đấy, nhưng mẹ sẽ thông cảm cho cha và thay cha dành tất cả tình thương yêu đến con khi cha không ở cùng. Con đừng bao giờ cãi lại lời mẹ nhé, mẹ sẽ rất buồn đấy. Con cũng đừng bao giờ ghen tỵ với các bạn vì cha không ở bên nhiều nhé, nếu các bạn có trêu chọc, thì con hãy ưỡn ngực nói to rằng: "Bố tớ đang bảo vệ bình an cho các bạn đấy". Điều đó thật đáng tự hào biết bao, phải không con.

    Sau này, mỗi khi cha không ở bên, con hãy an ủi mẹ giúp cha nhé, mẹ con hay mau nước mắt lắm, nhưng cha tin con mạnh mẽ hơn mẹ, con sẽ không khóc phải không, có nhớ cha thì chỉ khóc một chút thôi nhé, con nhất định phải làm điểm tựa cho mẹ đấy, cha nơi xa xôi lòng luôn mong ngóng về mẹ và về con. Cha luôn cố gắng để được gần con và mẹ, sau này mỗi dịp phải xa nhà, cha sẽ lại viết cho con đôi dòng, để khi lớn lên con biết được tình yêu cha dành cho con nhiều bao nhiêu. Số bức thư này có thể sẽ rất nhiều đấy, khi đọc con đừng thấy phiền con nhé.

    Trăng đã lên cao lắm rồi, tròn và sáng như tấm gương vậy, khuôn mặt bé bỏng của con soi sáng dưới ánh trăng càng xinh xắn hơn vài phần, nếu được làm chị Hằng của đêm trung thu, chắc hẳn con phải là chị Hằng xinh đẹp nhất, vì con là con của cha mà.

    Con yêu, cha định viết vài dòng nhưng bức thư đến đây đã dài rồi, mẹ con ngồi cạnh đã ngáp ngắn ngáp dài mấy lần, tạm thời cha khép bức thư tại đây, nhưng sẽ còn nhiều bức thư nữa, nhiều trang giấy nữa, cha sẽ viết cho đến ngày không còn cầm được cây bút, mắt không còn nhìn thấy vì tình yêu cha dành cho con nhiều vô bờ bến, cha muốn kéo dài nó mãi, nhưng sợ con thấy phiền nên sẽ giữ lại cho con những bức thư hay nhất thôi con nhé, phần còn lại để mẹ của con đọc. Vì tình yêu mẹ dành cho cha nên những bức thư dở ẹc nhất mẹ cũng sẽ đọc được hết thôi con.

    Ngủ ngon nhé, bé con của cha!

    Yêu con nhiều hơn cha nghĩ!

    Hết!
     
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng mười 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. Uất Phong

    Bài viết:
    196
    Chào Hàn Thuyên!

    Mình thay mặt các thành viên trong BGK Event Trung Thu gửi đến bạn tổng hợp nhận xét của các BGK nhé. Quá trình chấm và nhận xét của từng người là riêng biệt nhưng lời nhận xét sẽ được tổng hợp lại để tránh trùng ý và bạn dễ theo dõi nhé.

    1. Ảnh bìa:

    Kích thước ảnh phù hợp, ảnh đẹp, giản dị nhưng tạo ấn tượng mạnh, phù hợp với nội dung câu chuyện. Phần tên truyện hơi rối, màu sắc chưa phù hợp nên tổng thể hơi thiếu hài hòa.

    2. Nội dung:

    - Ưu điểm:

    + Nội dung sáng tạo: Bài viết là một bức thư của một người lính dành cho cô con gái bé bỏng của mình.

    + Nội dung có ý nghĩa sâu sắc, gây xúc động cho người đọc: Nội dung bức thư là những lời tâm sự chứa chan tình cảm của người cha, mang lại cảm xúc chân thật, gần gũi, dễ đồng cảm. Truyện đề cao tình yêu quê hương đất nước, tình yêu đồng bào, đan xen hài hòa và khéo léo hình ảnh cá nhân và tập thể.

    + Văn phong: Dùng từ linh hoạt, miêu tả sinh động, lời văn nhẹ nhàng, diễn cảm oha chút hài hước tạo nên văn phong rất đặc trưng và tạo không khí dịu dàng cho cả tác phẩm.

    + Xây dựng hình ảnh, miêu tả tâm lí nhân vật tốt: Người cha là một người lính biên cương luôn cố gắng cùng đồng đội hoàn thành nhiệm vụ, chia sẻ và giúp đỡ người khác và cũng là một người cha luôn yêu thương con.

    + Đã đề cập và làm nổi bật câu hỏi phụ của event.

    - Nhược điểm:

    + Truyện có nhiều lỗi chính tả, lỗi đánh máy: Đằng đẳng, rãnh rổi, mỏi măt, khoang tay, sáng chưng, nổi niềm, chong mong, ăn măc, nhất đinh..

    + Sử dụng nhiều câu văn quá dài, ngắt câu chưa phù hợp tạo cảm giác hơi lan man và khiến cảm xúc của câu chuyện không được trọn vẹn.

    Ví dụ về câu rất dài ở đoạn cuối của bài:

    Trên đây là tổng hợp nhạn xét của BGK. Cảm ơn bạn đã mang đến event một bức thư ý nghĩa và tràn ngập tình yêu thương như vậy. Mong rằng bạn tiếp tục phát huy ưu điểm và có thêm nhiều bài viết hay trong tương lai.

    Thành phần BGK: @Phaledenvo @Nhật Thiên Thanh @Thiên Túc @Mạnh Thăng @Uất Phong
     
    Tu Tim thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...