Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Bài Sưu Tầm' bắt đầu bởi Beomeo, 16 Tháng bảy 2021.

  1. Beomeo

    Bài viết:
    18
    Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ - Cuồng Thượng Gia Cuồng

    [​IMG]


    Thể loại: Cổ đại, cung đấu, điên cuồng - độc chiếm - biến thái, nam nữ cường, song xử, sắc, ngọt, tâm lý, thâm tình, song trọng sinh

    "Hỏi thế gian phải trải qua biết bao năm tháng xoay vần?

    Mới có được một lần sát vai qua nhau.

    Trước gương sáng, bóng trăng soi đáy nước, lại gặp nhau dưới gốc bồ đề.

    Duyên phận khắc ghi nơi đầu ngón tay.

    Thiêu đốt năm tháng, khiến bụi trần cũng lay động tình ý.

    Chắc gì đã địch nổi dòng chảy của thời gian"

    (*)

    Kiếp trước, Liễu Trương Quỳnh là quý nữ Liễu gia xuất chúng trong mắt thiên hạ. Nàng thông minh, xinh đẹp, tài năng hơn người. Nhưng vào năm nàng 16 tuổi, thân thế thật sự của nàng được tiết lộ.

    Thì ra, năm xưa do sự bất cận của người hầu mà nữ nhi Liễu gia Liễu Tương Quỳnh và nữ nhi của thương hội Thôi gia Thôi Bình Nhi bị đánh tráo với nhau. Mọi thứ mà nàng có, đều là sự nhầm lẫn.

    Vì vậy, mặc dù thân phận không bị vạch trần ra ngoài thì nàng cũng nguyện gả cho Thượng Vân Thiên, một thư sinh nghèo hèn. Nàng khi ấy, mỗi một bước đi là từng bước gian nan khổ sở. Bởi vì, nàng luôn cảm thấy bản thân có lỗi khi vô tình lấy đi tất cả tốt đẹp những năm tháng qua của Thôi Bình Nhi. Mà nàng không hề hay biết rằng, chính sự lương thiện và mù quáng của bản thân đã đẩy nàng vào kết cục bi thảm.

    Nàng còn nhớ rõ ngày hôm ấy, đằng sau cánh cửa phòng của nàng lad tiếng ân ái hoan lạc của phu quân Thượng Vân Thiên và Thôi Bình Nhi, người nàng vẫn luôn xem như tỷ muội mà hết lòng đối đãi. Hóa ra, trong tất cả mọi chuyện, nàng vẫn luôn là người sau cùng biết sự thật. Đau đớn, phẫn nộ và bi ai đến nhường nào chứ.

    Người phu quân từng thề non hẹn biển với nàng. Người phu quân kết tóc se duyên cùng nàng. Người phu quân đã vén khăn voan uống rượu giao vôi với nàng. Người phu quân đã nói sẽ một đời một kiếp yêu thương nàng.. Cuối cùng, lại là người đâm một nhát thật sâu vào tim nàng.

    Phút giây đó, mọi thứ như chết lặng. Âm thanh của gió thổi tung mái tóc nàng, vị mặn của nước mắt rơi vào đôi môi nàng.. Cuối cùng cũng lật mở tất cả.

    Phút giây nàng bị kẻ xấu đẩy xuống dòng nước lạnh giá nơi giếng sâu, nàng rốt cục cũng hiểu rõ, ngay từ khi bắt đầu nàng đã sai lầm rồi. Thì ra, những năm tháng qua, sự cố gắng của nàng, sự kiên trì của nàng và cả tình yêu của nàng.. cũng chỉ như vậy mà thôi.

    Nhắm mắt lại, tất cả liền biết mất.. Máu hào cùng nước mắt, tan vào hư vô.

    Chỉ là, Liễu Tương Quỳnh, nàng có biết hay không, ngày nàng an táng đã có một người đào mộ cướp xá nàng về. Hắn cứ thế ôm thân thể đã nguội lạnh vào lòng.

    Hắn đau đớn. Hắn tuyệt vọng. Hắn bất lực đến nhường nào? Hắn đợi nàng, đợi lâu như vậy. Cuối cùng lại là cái chết của nàng.

    Gió tuyết phủ qua trần thế cũng không giá lạnh và bi thương như lòng hắn. Vì thế hắn nguyện, "Nếu sinh mà vô duyên, đem nàng thiêu thành tro cốt, đặt bên cạnh bổn vương đi.."

    * * *

    Có lẽ, bởi vì duyên nợ của Liễu Tương Quỳnh vẫn còn nên ông trời lại cho nàng thêm một cơ hội nữa để sửa sai lại vận mệnh bi thương cảu cuộc đời mình. Khi nàng tỉnh lại thì đã ở Thôi gia và chỉ mới 15 tuổi. Nếu như theo đúng kiếp trước thì đáng lẽ ra năm nàng 16 tuồi sự thật về thân thế mới bị vạch trần. Vậy thì, điều gì đã xảy ra?

    Qua tìm hiểu nàng mới biết được, Thôi Bình Nhi cũng đã trùng sịn đến thời gian trước nàng. Vì thế, nàng ta đã nhanh chóng lấy lại thân phận thật của mình và đưa nàng trở về vị trí cũ. Liễu Tương Quỳnh bây giờ chính alf Thôi Tương Quỳnh và nàng cảm thấy may mắn vì điều này.

    Bởi vì kiếp trước nàng từng xem Liễu gia như gia đình mà đối đãi nhưng cuối cùng đổi lại chính là tàn nhẫn và cái chết. Vì thế, kiếp này nàng chỉ muốn đối xử thật tốt với phụ mẫu và ca ca ruột thịt thôi. Một đời trôi qua nhẹ nhàng, bình thản mà sống.

    Nhưng cho dù nàng muốn bình yên thì có những người lại muốn tạo nên sóng gió. Đó chính là Liễu Bình Nhi (Thôi Bình Nhi đã đổi tên). Nàng ta luôn cảm thấy kiếp trước tất cả những bi thảm mà nàng ta trải qua đều do Thôi Trương Quỳnh mà ra. Thế nên, ngay sau khi trùng sinh quay về thì nàng ta liền độc ác và nhấn tâm bằng mọi cách giẫm đạp tất cả mọi thứ tốt đẹp mà Tương Quỳnh có.

    Thế nhưng nàng ta không biết rằng, Thôi Tương Quỳnh có được kiếp này chính là do một người đánh đổi vận mệnh của mình để giành lấy. Và một khi người ấy xuất hiện thì tất cả những chướng ngại vây quanh Tương Quỳnh là mây bay.

    Hắn chính là Lang vương Sở Tà.

    * * *

    Lần đầu tiên khi Lang vườn Sở Tà nhìn thấy tiều cô nương Thôi Tương Quỳnh, trái tim liền rung động, giống như đã từng gặp ở kiếp trước, một cái chớp mắt liền lưu luyến không thôi.

    Tiểu cô nương đó rất xinh đẹp, nàng có đôi mắt lấp lánh hơ cả sao trời và nụ cười còn rực rỡ hơn cả sao trời và nụ cười còn rực rỡ hơn cả ánh dương. Nàng thông minh kiên cường lại nấu ăn rất ngon. Vì thế, lợi dụng xe ngựa vương phủ nhà mình đụng ca ca nàng gãy chân, hắn cứ thế mang cả nàng về nấu ăn cho mình luôn.

    Hắn biết ngay từ đầu gặp mặt, hiểu cô nương này có vẻ sợ và luôn tránh hắn. Thế nhưng, hắn không kiềm lòng được mà muốn đến bên nàng. Có lẽ, vào khoảnh khắc gió nhẹ thổi bên đình ngày ấy, sợi tóc nàng nhẹ rơi đã vô tình vướng luôn vào trái tim của hắn mất rồi.

    Vì thế, rõ ràng là chuyện đụng xe không phải lỗi của ca ca nàng, hắn lại cố tình đạp hư xe ngựa còn làm vỡ thêm miếng ngọc bội gắn trên xe chỉ để bắt đền nàng năm ngàn lượng. Và thế là cũng như bao tình huống khác nàng đã trở thành tiểu trù của phủ hắn, cho đến khi trả hết nợ

    Cuộc sống của hắn, từ khi có nàng bỗng nhiên vui vẻ và bình yên đến lạ. Nàng tựa như cánh bướm, mỗi nơi nàng dừng chân đều lấp lánh sắc màu. Hắn muốn nàng thuộc về mình.

    Nhưng hắn không biết là cuộc đời này của Thôi Tương Quỳnh sẽ không muốn gả cho ai đâu. Câu chuyện bi thương kiếp trước nàng không thể quên. Và hơn hết, nàng đã biết trước kết cục sau này của Lang Vương Sở Tà, nàng không muốn cùng hắn đi vào con đường chết. Vì thế nàng tìm mọi cách thoát khỏi hắn.

    Thế nhưng, có những mối duyên phận đã định trước là không thể tách rời. Vô tình nàng biết được, trong khoảnh khắc sinh tử kiếp trước, hắn đã không ngại hiểm nguy cứu nàng thoát chết. Lúc rời đi chỉ để lại cho nàng một chuỗi phật châu và bóng lưng gầy cô độc. Nàng thấy trái tim mình mềm lại. Hắn, thì ra luôn độc miệng lại thủ đoạn tàn nhẫn thì trong lúc nguy nan nhất vẫn nguyện xả thân bảo vệ cho một người xa lạ như nàng.

    Vì thế, vô tình hay hữu ý, Thôi Tương Quỳnh vẫn luôn nhắc nhở và giúp Sở Tà tránh các tai họa ập đến. Cứ như vậy nàng đã đem bản thân mình đặt vào tim hắn mà không hề hay biết.

    Có lẽ ban đầu, Sở Tà chỉ là động lòng một chút với nàng mà thôi. Nhưng chẳng biết từ khi nào, hắn đánh mất luôn lí trí là linh hồn mình cho nàng. Vì nàng, hắn nguyện đem hết thảy song to gió lớn ngoài kia gạt bỏ. Vì nàng, hắn điên cuồng muốn dung nạp nàng dưới đôi cánh của mình. Và vì nàng, thiên hạ này với hắn chẳng qua là một nước cờ mà hắn muốn thay đổi hay không mà thôi?

    Thôi Bình Nhi muốn hãm hại nàng ư? Hắn cho nàng ta nếm từng chút mùi vị đau khổi, sống không bằng chết.

    Thượng Vân Thiên muốn đến gần nàng ư? Ta sẽ không để hắn chút cơ hội nào.

    Tất cả những kẻ muốn đem nàng rời khỏi hắn, đều phải chết. Vì nàng, hắn nguyện trả giá đại giới

    Sự chân thành của hắn, sự điên cuồng của hắn và sự chấp niệm của hắn cuối cùng cũng khiên Thôi Tương Quỳnh rung động. Thì ra, trong mọi khoảnh khắc cùng hán trải qua mọi khó khăn, nàng đã yêu hắn mất rồi

    * * *

    Bộ truyện này này đúng là ngọt đến sâu răng luô, thịt thà đầy đủ

    Chúc mọi người đọc vui vẻ



     
    Ngami, Dương2301Aishaphuong thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...