Ông trăng tròn sáng tỏ Soi rõ sân nhà em Trăng khuya sáng hơn đèn Ơi ông trăng sáng tỏ Soi rõ sân nhà em.. Hàng cây cau lặng đứng Hàng cây chuối đứng im Con chim quên không kêu Con sâu quên không kêu Chỉ có trăng sáng tỏ Soi rõ sân nhà em Trăng khuya sáng hơn đèn Ơi ông trăng sáng tỏ Soi rõ sân nhà em.. Trần Đăng Khoa Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, Nxb Văn hóa dân tộc, 1999 Lời bình: Với bất cứ em bé nhà quê nào, trăng bao giờ cũng vừa gần gũi, vừa xa xôi, vừa đơn giản vừa đầy bí ẩn, vì vậy mà gợi bao điều thân thiết, thích thú và mộng mơ. Trăng sáng sân chơi, trăng soi tết Trung thu rằm tháng Tám. Trăng có chú Cuội cây đa trong cổ tích. Điều lạ lùng nhất là trăng toả ánh sáng mát xanh soi tỏ con đường làng thơm hương bưởi, hương cau. Em đi đến đâu, trăng theo đến đó.. Ám ảnh và giản dị nhất, xúc động nhất có lẽ vẫn là bài "Trăng sáng sân nhà em". Trong một lần trò chuyện khi bàn đến bài thơ "Mưa", Trần Đăng Khoa tâm sự: "Bây giờ em vẫn có thể viết được bài thơ "Mưa" nhưng không thể nào viết nổi bài thơ như "Trăng sáng sân nhà em" được nữa. Nhà thơ Nguyễn Hoàng Sơn, người được giải thưởng của Hội nhà văn về thơ viết cho thiếu nhi cũng rất phục tài thơ trong bài thơ giàu chất thơ nhất đó.