THƠ TÌNH TRẮC ĐỊA Tác giả: Trần Lân ẢO MỘNG Có một chàng trai trẻ Sinh ra trong thời bình Muốn gìn giữ non sông Anh vào nghề khảo sát. Mười hai năm trắc đạc Đã nhuộm thẫm làn da Ánh mắt chẳng nhạt nhòa Kỷ niệm xưa vẫn tỏ. Nhớ tuổi xuân nắng đỏ Lăn lộn ở ngoài đồng Lặn hụp dưới lòng sông Xuyên vườn sâu nhà trống. Nhớ chiều đêm biển động Nghe sóng vỗ rì rào Mây lượn tít trên cao Gió vi vu thổn thức. Nắng hè nóng hừng hực Anh phơi thân ngoài đồng Hết đứng máy chổng mông Hì hục đào tìm mốc. Mệt nhoài anh thở dốc Nốc cạn lon cô ca Vội tụt áo la đà Khoe bo đì sáu múi. Thân hình anh trần trụi Chẳng vương bụi hồng trần Miệng đắng khát trầm luân Thèm một ly rượu đế. Uống say đời mặc kệ Đói rách mặc cuộc đời Lòng vẫn sống thảnh thơi Kết giao tình bằng hữu. Đôi vai anh nặng trĩu Gánh vác núi Thái Sơn Đôi chân anh kiên cường Vượt muôn trùng sóng gió. Cuộc đời là bể khổ Vùi lấp tuổi thanh xuân Tiền bạc là vô thường Hãy yêu nghề khảo sát! * * * 15/07/2019 [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Trần Lân
ĐO ĐÈO BA DỘI Ghét ngày nắng vội tội trời mưa Cầu vồng quẩy sắc mấy cho vừa Trời xanh đồi trọc khe róc rách Tiếng suối nỉ non khóc đợi người. Khen ai khéo tạc đèo Ba Dội Vách đá cheo leo uốn khẳng khiu Đỉnh cao vực thẳm sườn đồi dốc Nổi giữa ba đường cồn cát xanh. Gió lay gió giật đèo rung lắc Mây trắng hững hờ chim lượn quanh Than ôi! Cảnh đẹp đồi thơ mộng Giết chết hồn tôi nợ tang bồng. Sức trai khảo sát quỳ mỏi gối Tay vịn đòi leo gắng mà trèo Qua đèo vượt suối đời lên đỉnh Súng đã lên nòng cố mà leo. Vừa hay nắng thượng bò lên đỉnh Dựng máy cân bằng dạng ba chân Loay hoay sờ sẫm đôi ốc vít Chỉnh bọt quy tâm mắt tần ngần. Ngồi bệt bên hông anh tính toán Chép chép ghi ghi tay ghì ghì Đôi dòng góc cạnh tình hờn dỗi Trách ai lắng gạn lòng chơi vơi. Trên cao xoay máy tha hồ ngắm Định vị tim đường giữa khe xanh Dựng gương hét lớn đời sung sướng Hố đã đào rồi mốc chốn đâu? Tam Điệp: 13/07/2019
ĐỜI KHẢO SÁT Đời khảo sát gian khó Đi qua miền bão gió Lập được nhiều chiến công Tô vẽ hồn núi sông. Có một chàng khảo sát Khi đi thời trai trẻ Dập dìu như cánh chim Sóng bạc đầu vẫn hát. Xông pha nhiều trận mạc Khắp đông tây nam bắc Đôi vai anh nắng rát Đời bão cát phong ba. Đi đâu cũng là nhà Lấy dân làm điểm tựa Vượt muôn trùng sóng khơi Thân xác ngựa muôn nơi. Đói rách mặc cuộc đời Nhìn trời vẫn xanh tươi Măng non mọc lên rồi Nghề khảo sát tôi ơi! #TRẦN_LÂN 12/07/2019
#THIÊN_ĐƯỜNG_VẮNG_EM Ô hay sao phải tụt quần? Đi cốt cởi truồng chắc sướng hơn tiên Ô kìa! Sướng quá hóa điên Bao kẻ lắm tiền đố nựng như ta. Trèo cao vui thích hát ca Trộm soài.. chọc mít.. la đà bưởi cam Nhiều lúc phũ phàng tham lam Gặp ngay chú cẩu cắn ngoàm mất mông. Khi đo dọc tuyến bờ sông Lấy sào chọc cá.. tay luồn móc cua Nhiều anh có máu ăn thua Thi tài bơi lội tranh đua ăn tiền. Nhiều phen giở khóc giở điên Ra giữa bơi thuyền thả cốt tìm tim Ai ngờ thuyền lật im lìm Chẳng ma nào vớt chẳng thằng nào neo. Đời ta thân phận quá nghèo Cố đo hết tháng chờ đèo đồng lương Đời ta số kiếp tha hương Có vay có trả khó lường chẳng lui. Ra đồng nóng như bê thui Phơi thân hóng mát quyện mùi lúa thơm Thích nhất là cảnh phơi rơm Vừa đo vừa đốt khói thơm bay mù. Đo đạc thừa tính cần cù Nắng đồi không nản mưa rừng thả phanh Ông trời lắm lúc đành hanh Đang đo lên đỉnh lại hành cơn mưa. Tình yêu biết mấy cho vừa Vui nằm tắm nắng buồn ngồi ngắm sao Mơ màng trong giấc chiêm bao Giật mình tỉnh mộng THIÊN ĐƯỜNG VẮNG EM! ⛱ * * * Nhắn nhủ: Đố ai đếm được vì sao Đố ai đong được công lao vì nghề Nghề ta lắm lúc nhiêu khê Đừng vội bỏ nghề.. chớ vội bán thân! #TRẦN_LÂN 06/07/2019
#NÀNG_THƠ_NỘI_NGHIỆP Ôi làn gió lỡ quyện lời thơ Trói chặt hồn tôi đến thẫn thờ Lặng lẽ phím êm kêu lách cách Nối trọn bến bờ tằm nhả tơ. Hỡi Cô nội nghiệp đẹp mộng mơ Tóc nhung lưu luyến rẽ đôi bờ Mũi cao thấp thoáng đôi môi mặn Khẽ nở nụ cười tỏa nắng mơ. Ngày thương đêm nhớ nghĩ ngẩn ngơ Dáng liễu đào tơ bóng hững hờ Thân ai khép lép trong nhung lụa Ngồi tựa song đào dệt ý thơ. Bình sai rối rắm nàng tỉnh bơ Nhập file tính lưới thật bất ngờ Tọa độ, độ cao bình luôn khép Vẽ nối sơ đồ nhện giăng tơ. Bao kẻ tham lam thèm mật ngọt Miệng lưỡi ngả nghiêng nói đảo điên Đo sai chệch choạc đòi ma số Nàng vẫn tươi cười miệng nhả thơ. Khuôn trăng đầy đặn mắt ngọc biếc Làm bạn cùng ai hình bàn cờ Bàn tay hờ hững sờ cậu chuột Ngồi bóp.. ngồi di nhớ cái gì? Nhờ em! Đất nước dệt hình hài Hai tay cào phím vẽ ra file Bản đồ non nước in ra giấy Thu nhỏ phóng to trọn đường bừa. Bao ngày bao tháng dẫu đổi thay Nàng vẫn vô tư việc hàng ngày Chẳng than trách phận lương lận đận Mình ốm thân đau cố phải cày. Mặc cho đường đời nhiều gian khó Chẳng biết nản lòng gắng vươn lên Cày sâu cuốc bẫm gieo hạt giống Đem lại cho đời.. MỘT NÀNG THƠ! * * * Nhắn nhủ: Con đò ngoảnh đít sang ngang Em chèo em lái đưa tôi sang bờ Thương em thêu dệt ý thơ Nhờ mây quyện gió đưa thơ tặng nàng! #TRẦN_LÂN 04/07/2019
#ANH_ĐI.. ANH đi.. mộng kiếp đá vàng ĐI rồi thấy nhớ xóm làng đông vui ANH đi.. một kiếp rong chơi ĐO hồn non nước buông lơi đá vàng. ANH đi.. tìm chốn địa đàng TÌM nơi chôn mốc tìm nàng Diễm xưa ANH đi.. nắng vội chờ mưa CẦU vồng dắt lối anh chưa thèm về. ANH đi.. giữ trọn lời thề NỐI hình chữ S xây nghề vẻ vang ANH đi.. một kiếp lang thang ĐI gương dựng cốt chẳng màng tiền lương. ANH đi.. sóng nước tha hương DỰNG mia khắc cốt tơ vương núm đồng ANH đi.. da mịn trắng hồng DẠNG chân đứng máy nắng chồng màu đen. Anh đi.. chi tiết bao phen Vườn không nhà trống thân quen ruộng đồng Anh đi.. đồng cũng bỏ không Ruộng sâu cỏ mọc lưa thưa ba bờ. Anh đi.. cọc mốc nằm chờ Gọi trâu tậu nghé mơ về lều tranh Hạnh phúc âu cũng mong manh! Chọn nghề TRẮC ĐẠC muôn đời hiển vinh! * * * Nhắn nhủ: Trắc đạc anh thiếu gì thơ Chờ em ra hái đem thơ phơi đồng Thương em gái chửa có chồng Để cho ai ngắm.. má hồng đánh ghen! #TRẦN_LÂN 01/07/2019
#LÊN_ĐỈNH_PHƠI_THÂN Lên đỉnh rồi! Anh có sướng không anh? Từ trên cao, Anh phơi thân đứng máy Những sợi nắng như tình em nồng cháy Vương mái đầu, nhuộm thẫm hai bàn tay. Lên đỉnh rồi! Anh có nhớ có hay? Trước mắt anh là khoảng trời cao rộng Anh nhìn mây mây đi tìm chỗ đậu Gió quyện người bối rối lại rong chơi. Lên đỉnh rồi! Chỉ có mình anh thôi! Anh ngồi viết rồi bình sai tính toán Mở một góc kèm cạnh đo chính xác Định vị tim em trong trái đất hình cầu. Lên đỉnh rồi! Anh thương tiếc ôm sầu! Hoa lệ rơi như mưa bay qua phố Ngẫm cuộc đời.. Ôi! Thấy thương thấy nhớ Đưa mắt xa xăm.. vụng dại sông quê. Lên đỉnh rồi! Anh đứng máy chắc phê? Nóng trên cao rồi cồn cào xuống thấp Đôi bàn tay vặn sờ ngại va vấp Mồ hôi rơi ướt đẫm hai bờ vai. Lên đỉnh rồi! Anh nhìn rõ hình hài! Mải ngắm gương chẳng tơ vương tình ái Khi trong lòng bỗng thấy mình trống trải Giật mình cô đơn.. Nắng thượng đỉnh đầu! #TRẦN_LÂN 29/6/2019
#TIÊU_GIAO_ANH_HÙNG_CA Hôm qua anh đến thăm em Hoa cau nở trắng hương bay khắp nhà Phi Điệp nhuộm tím mặn mà Cánh cong, lưỡi tím, điệu đà mắt trâu. Con Méc canh ngõ: "Gâu.. gâu!" Thấy tôi nó liếc, nó bâu, kéo quần Tôi sợ! Tính kế định chuồn Đằng xa em quát! Méc liền xoắn đuôi. Vào sân cảnh sắc thơ ngây Bố em sờ máy, Mẹ em dựng sào Trên cao em vẫy tay chào Gập mia, quăng thước lộn nhào xuống sân. Nhanh nhảu tôi đạp khẽ chân Dựng xe gốc mít tiến gần bố em - "Thưa bác cháu đến làm quen! Cháu dân trắc đạc tính quen thật thà!" Thương cháu lặn lội đường xa Bố em rót nước, lân la chuyện nghề - "Kể ra Bác cũng cùng nghề Bao năm phiêu bạt khắp quê mọi miền" - "Cũng tại.. công ty hết tiền Khất lương, quýt thưởng Bác liền về quê." - "Bác thấy nghề mình rất phê Bỏ đi thì tiếc về quê lại buồn Thi thoảng mở máy khơi nguồn Thong dong đo đạc thả hồn cùng mây." - "Hôm nay cháu đã đến đây Tiêu giao cùng bác vui lây chuyện nghề." "GIẤY RÁCH PHẢI GIỮ LẤY LỀ CHỨ ĐỪNG NHƯ BÁC BỎ NGHỀ VỀ QUÊ!" #TRẦN_LÂN 20/06/2019
#TÌNH_HẬU_PHƯƠNG * * * Chẳng hiểu sao những đêm anh mất ngủ Anh gục đầu vội chép chép ghi ghi Em thấy nghi tò mò xem từng nét Em khóc òa đọc nắn nót vần thơ. Bài mở đầu #LẦN_ĐẦU_LÀM_CHUYỆN_ẤY.. Vừa đọc xong tim em bắn ra ngoài Bài thứ hai #MỐI_TÌNH_ĐẦU dang dở Những ý thơ như vết cắt tim em. Em gục đầu, phì cười #CHUYỆN_NÀNG_MỐC Và suy tư.. #KHẮC_HOẠ_CHÂN_DUNG_KIỀU Lòng xuyến xao cùng #TÌNH_CHA_TRẮC_ĐẠC Nút thắt lòng đọc #TRẮC_ĐẠC_ĐỜI_TRAI Em túy lúy say sưa bài #TUÝ_ĐẠC Sướng rên người khi đọc #THÁNH_ĐI_GƯƠNG Lòng vấn vương nghe #TRƯỢNG_PHU_ĐỨNG_MÁY #LÃNG_TỬ_ĐI_MIA phảng phất hình hài. Anh lặng lẽ khoe tài qua nét chữ Khiến tim em xao xuyến thuở mới yêu Những nỗi niềm bao điều anh chưa ngỏ Qua ý thơ em đôi chút bồi hồi. Em yêu anh thương anh nghề vất vả Tình hậu phương em nguyện mãi sắt son Dù đũa bát có đôi lần va vấp Gối chiếc đơn côi còm cõm đợi chàng. Em vội vã khẽ đưa tay viết viết Khắc vần thơ qua nét chữ hình hài Bao nỗi niềm trái tim em da diết Tỏ tình em để trọn nghĩa trăm năm: "Mặn nồng như thuở vợ chồng son Tình nghĩa phu thê mãi chẳng mòn Quyến luyến bên nhau như long phụng Ý vợ tình chồng tát Biển Đông!" * * * Nhắn nhủ: "Anh đi anh nhớ quê nhà Nhớ canh em nấu nhớ cà em ươm Đi xa cất ví cho tươm Đừng chơi đề đóm.. đừng thèm rượu cay!" * * * #TRẦN_LÂN 07/06/2019
#TRẮC_ĐẠC_MƯỢN_THƠ_YÊU_ĐỜI * * * S oi gương ngắm mặt vuông tròn Đ ẫy đà ba sáu héo mòn tuổi xuân M ười năm chinh chiến gian truân Đ ánh Đông dẹp Bắc kéo quân xây đời. T hời xuân uy vũ sáng ngời C ầm gương múa võ như thời Lâm Xung G iang tay họa vẽ đưa cung Đ ường làng, ngõ xóm mê cung hiện hình. Đ ứng máy nghiêng một bóng hình Q uan Công soi bóng thiên binh hãi hùng N on sông hùng vĩ trùng phùng C ưỡi mây, đạp núi, xuyên rừng, băng sông. Đ êm về xếp bút ghi công B ình sai thao lược như ngài Khổng Minh N hìn trời biết rõ chiêm tinh N gẫm đời hiểu hết tính tình anh em. T RẮC ĐẠC xưa muốn làm quen V iết thơ tán gái bao phen ê chề T RẮC ĐẠC xưa chẳng phải dê V ì n g h ề thiếu sắc.. mới mê chân dài. T RẮC ĐẠC nay đỗi khôi hài V ề già kém sắc nên mài bút tre T rên bảo dưới chẳng muốn nghe N hả thơ tiếc nguyệt.. nằm nghe hát chèo. T RẮC ĐẠC tiền CÓ.. chẳng n g h è o T hưởng CAO vô đối.. lại đ è o tiền lương S inh thời chẳng thích văn chương V ì n g h ề nó BẠC! Mượn thơ yêu đời. A NH EM ƠI! Chớ nửa vời Q uyết tâm cày xới cho đời nở hoa D ự án dẫu có bôn ba V ì CON.. thương VỢ! Thân ma PHẢI CÀY.. T rần Lân 7/5/2019