MÈO TINH NHÀ TA Tác giả: Bạc Một Bạch Luân Thể loại: Đam Mỹ Nguồn: Poporua. Wordpress.com Trạng thái: Full Thể loại: Đam mỹ hiện đại, một chút huyền huyễn, HE Edit: bạn Rùa Truyện Mèo Tinh Nhà Ta, câu chuyện nói về một chàng trai tính tình từ nhỏ đến lớn chỉ thích chơi trò của con gái, còn trò chơi của con trai thì anh ta không hề hứng thú một chút nào. Trình Hiến là một luật sư giỏi, sống độc thân, không phải là hắn không có ai thích, mà là hắn căn bản không thích phụ nữ. Không ai biết hắn là gay vì hắn che dấu rất giỏi, ngay cả người nhà hắn cũng không hay biết gì hết, cứ nghĩ con trai của họ rất nam tính định tìm chỗ mai mối cho anh. Hắn hiện giờ sống riêng và trong nhà có nuôi một con mèo, hằng ngày hắn làm bạn và nói chuyện với con mèo rất vui, tình cảm giữa họ rất tốt. Bỗng dưng một ngày hắn phát hiện trong nhà có một thiếu niên trên người mặc áo của hắn vả lại còn đang lục lọi tủ lạnh nhà hắn. Bấm để xem DANH SÁCH CHƯƠNG Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60
Chương 1 Chương tiếp Bấm để xem Trình Hiến là luật sư. Nhưng vẫn hoàn toàn kinh ngạc khi thấy một niên thiếu, đứng trong nhà mình, cầm thìa ăn sữa chua -- trên thực tế đây là một biểu hiện hiếm thấy ở một luật sư vốn đã quen với việc khống chế cảm xúc trên khuôn mặt như hắn. Thiếu niên chỉ mặc một cái áo sơmi cỡ hơi lớn so với người, áo sơmi vừa vặn chạm đến mông, lộ ra đôi chân thon dài xinh đẹp.. Trình Hiến phát hiện ánh mắt của mình đang tiến đến nơi kì quái. Nhóc này chắc vừa mới lục tủ lạnh nhà hắn, Trình Hiến vẫn nhớ trong tủ lạnh có sữa chua, chính là cái loại nhóc đang cầm trong tay, vị nha đam. Hai người mắt to trừng mắt nhỏ phải đến ba giây, sau đó, thiếu niên hét lên một tiếng, quẳng ngay hộp sữa chua lên bộ âu phục đẹp đẽ không có lấy một nếp nhăn của hắn, phi thẳng vào phòng ngủ của Trình Hiến. Trình Hiến lưỡng lự giữa việc bắt trộm hay là cứu vớt bộ đồ, cuối cùng từ bỏ việc giặt đồ, chạy ào vào phòng ngủ, không ngờ cửa phòng không đóng, cửa sổ cũng mở toang. Trình Hiến xanh mặt nhòm xuống phía dưới, không có ai. Nhà hắn ở tầng hai, nếu như tên trộm liều mình nhảy xuống thoát thân khẳng định sẽ không có vẫn đề gì. Thế nhưng vấn đề là ở chỗ.. Trình Hiến nhặt cái áo sơmi bị vứt lại trên giường, nghĩ đến cảnh tượng nhóc kia trần truồng mà chạy trốn, khuôn mặt anh tuấn khẽ nhăn một cái. "Meo meo." Em mèo đen từ trong góc nhà tiến lại cọ cọ vào chân Trình Hiến, nhòm nhòm đôi mắt màu hổ phách lấy lòng hắn. Trình Hiến ngồi xổm xuống gãi cằm mèo ngoan nhà mình, nhưng thế nào lại chạm phải một chất ướt át, nhìn kĩ, đầu ngón tay dính một chút dịch thể màu trắng, hình như là.. Trình Hiến lại nhìn cái thứ đang dính trên quần áo mình, uhm, chắc là mèo con ăn bánh bị kem dính vào râu thôi mà. "Đoàn Tử, ăn thôi." Trình Hiến vỗ vỗ vào đầu nó, xuống bếp. Em mèo tên Đoàn Tử ngồi trước cửa phòng ngủ, đảo đảo con mắt, dùng chân lau lau cằm dưới, nghĩ thầm lần sau trộm sữa chua phải cẩn thận hơn.
MÈO TINH NHÀ TA Chương 2 Bấm để xem Một lần gặp trộm là bi kịch, hai lần gặp trộm thì đúng là thảm họa, đáng sợ nhất chính là kẻ trộm vẫn trộm chính cái thứ lần trước. Hôm nay Trình Hiến quên vài giấy tờ nên phải quay về lấy, vừa mở cửa đã nghe thấy tiếng xả nước trong WC, sau đó là một thanh âm lẩm bẩm nói: "Ăn nhiều sữa chua sẽ bị tiêu chảy na." Chắc vì tiếng nước át tiếng mở cửa, nên người kia không biết chủ nhân căn nhà đã trở về. Sau đó là tiếng mở tủ lạnh, tiếp đó là tiếng đảo đồ trong tủ lạnh, Trình Hiến ỷ vào việc mình biết karate, lớn mật lần mò vào bếp tìm hiểu sự thật. Kết quả ni, hắn thấy một niên thiếu chui hết nửa người vào tủ lạnh đảo qua đảo lại, vẫn chỉ mặc độc cái áo sơmi của hắn, bởi vì đang ngồi chồm hổm nên vô tình lộ ra cả cặp đùi trắng nõn, vừa mềm vừa thẳng. Cảnh này đối với một gay như hắn lực sát thương không hề nhỏ. Nhóc kia kiếm được thứ mình muốn thỏa mãn chui ra, ngã ngửa khi thấy Trình Hiến lạnh nhạt đứng trước cửa bếp. Thiếu niên nhìn hộp sữa chua còn chưa bóc vỏ trên tay mình, lại nhìn Trình Hiến nghiêm mặt, bỗng nhiên ngón tay chỉ ra ngoài cửa sổ: "Xem, Có máy bay!" Nói xong nhảy qua một bên người Trình Hiến chạy trốn, đáng tiếc chạy chưa được vài bước đã bị Trình Hiến kéo áo sơmi lại, roạt một cái.. Kim thiền thoát xác. Trình Hiến cầm áo sơmi, dại ra nhìn bóng dáng thiếu niên tiêu thất vào phòng ngủ của hắn, cửa phòng ngủ rầm một cái, đóng lại. Trình Hiến khóe miệng run rẩy, mở cửa, cửa vừa mở ra, quả nhiên lại là cảnh tượng như lần trước, cửa sổ mở, không một bóng người. Mẹ nó, ban ngày ban mặt trần truồng chạy mà không ai thấy sao? Trình Hiến như trước kiểm tra tủ quần áo, rồi tới gầm giường, một người cũng không có, chỉ có Đoàn Tử ngồi xổm góc tường, vẫn như lần trước meo meo đòi cơm tối. "Đoàn Tử ngươi trông nhà không nghiêm." Trình Hiến ngồi xuống, thở dài nói. "Meo meo." Đoàn Tử ủy khuất cọ tay hắn, chẳng hiểu vì sao Trình Hiến thấy trong đôi mắt hổ phách tràn đầy nịnh nọt. * * * Đêm đó * * * "Đoàn Tử, sao em lại bị tiêu chảy?" Chương trước Chương tiếp