Tôi muốn để nỗi buồn trôi theo gió Như cái cách để gió thổi qua tay Tôi muốn để hạt nắng vương trên mi Để ngày mai nước mắt chẳng còn đọng Tôi muốn nắm, muốn giữ, muốn ghì thật chặt Từng khoảnh khắc mà ta đã có Tôi muốn hét lên qua từng nhịp thở, Tên em.. tên em! Tôi muốn bật khóc cho từng kỉ niệm Cho nỗi đau nỗi nhớ nỗi đợi chờ Cho những tháng năm in sâu vào lặng lẽ Cho những ngày dài chìm sâu trong vô vọng Em có nghe có thấy có hiểu được, Trái tim tôi nát vụn từ thủa nào? Những dòng nhật kí phủ đầy bụi Những thanh âm chỉ còn trong hồi ức Những câu nói ta trao Những câu hứa em gửi lại Tất cả đều trở thành lừa dối! Bắt đầu để rồi kết thúc Tan hợp hợp tan, Vậy thì cứ để mọi thứ chìm vào quên lãng Như cái cách mà em đã quên tôi Khi tháng năm chẳng còn vội vã, Khi bóng đêm chẳng còn phủ mờ, Khi nắng vàng mang theo mưa nặng hạt, Tôi sẽ quên em! Khi ngày mai không đến Khi thời gian chẳng còn trôi Khi vạn vật dừng lại tại khoảnh khắc Trái tim tôi cũng sẽ chẳng còn loạn nhịp Vì em thêm nữa!