Tôi nợ thanh xuân một lời xin lỗi

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi SIE SIE, 19 Tháng tám 2018.

  1. SIE SIE Mình là Sie! Sie trong lasie.>.<

    Bài viết:
    88
    Trước giờ vẫn hay bỏ mặc những thứ xung quanh đang diễn ra như thế nào.

    Đến khi lòng bất chợt nghĩ về, lại cảm thấy hối tiếc về những điều bản thân đã bỏ lỡ ở quá khứ.

    Chẳng hạn hôm nay dạo lại trang cá nhân, xem lại ngày này năm xưa. Tự dưng thấy hình như tôi là con người chẳng biết giữ lời hứa gì cả. Đã viết rằng phải sống sao cho trọn những ngày tháng thanh xuân thật đẹp, thế mà hóa ra một năm qua tôi chẳng làm được những gì mình đã hùng hồn tự hứa với bản thân. Bây giờ, trong suy nghĩ thì lại muốn kết thúc quãng thời gian những năm tháng đại học..

    [​IMG]

    Cũng có thể, vào ngày này năm sau, tôi lại viết một bài về sự hối tiếc quãng đời sinh viên, rồi lại ao ước trở về gì đấy cũng nên. Bởi chẳng ai có thể hiểu nỗi bản thân mình cả..

    Thanh xuân của tôi? Vẫn hay tự hỏi rằng, thanh xuân của mình có những gì. Cuối cùng thì câu trả lời cũng rất mơ hồ, không có những đoạn ký ức đầy màu hồng, không có những ngày tháng đầy sự cuồng nhiệt của tuổi trẻ. Có lẽ thanh xuân của tôi chỉ gói gọn trong hai từ tĩnh lặng. Tĩnh lặng trong cả suy nghĩ cũng như cách sống.

    Tôi vốn thu mình trong thế giới riêng của mình, ngại va chạm với thế giới bên ngoài. Những người có lối sống như tôi sau này khi trưởng thành chắc hẳn sẽ hối tiếc nhiều lắm. Hối tiếc về tất cả những gì bản thân đã làm. Biết là vậy, nói là vậy còn việc thay đổi thói quen của một con người quả là rất khó phải không?

    Vậy phải làm gì nhỉ, vẫn giữ lối sống của mình hay thay đổi để hợp với vòng quay của xã hội? Thật sự chẳng biết phải trả lời sao nữa..

    Thanh xuân! Cho phép tôi gởi lời xin lỗi, xin lỗi vì đã chẳng thể sống trọn vẹn những năm tháng tươi đẹp ấy. Và cuối cùng xin phép gởi xin lỗi vì tất cả..
     
    Đặng ChâuAdmin thích bài này.
    Last edited by a moderator: 20 Tháng sáu 2019
  2. Đăng ký Binance
  3. SIE SIE Mình là Sie! Sie trong lasie.>.<

    Bài viết:
    88
    Tuổi thanh xuân bạn đã bỏ lỡ điều gì?

    Thứ không thể quên được là gia đình, thứ không thể trở lại là thanh xuân.

    Tuổi thanh xuân là chuyến tàu đẹp nhất của mỗi đời người. Nhưng có lẽ vì vậy mà con người ta đặt thật nhiều ước mơ bồng bềnh trên đó.

    Và những kẻ càng nặng tình, trọng tình càng thấy lòng hụt hẫng, chơi vơi vì có những sân ga không như lòng đã nghĩ, vì có những gió giông cản lối, hao hụt niềm tin.

    Ai cũng biết thanh xuân ngắn lắm! Nhưng mấy ai thật sự thấy được điều đó trước khi nó trôi qua?

    Một số trong chúng ta tiêu phí nó cho những trò vô bổ, một số khác cho hai chữ mưu sinh và một số còn lại rất nhỏ có tuổi thanh xuân đúng nghĩa, là thật sự trải qua, cảm nhận nó sống với từng giây phút mà nó trôi qua.

    Những người lỡ hẹn với thanh xuân với bất kì lí do nào cũng đều đáng thương. Vì chúng ta ai cũng chỉ sống có một lần, ai cũng chỉ có một tuổi thanh xuân.

    [​IMG]

    Tôi nghĩ mình đã lỡ mất vài năm thanh xuân từ khi Facebook xuất hiện mà chính tôi còn không biết điều đó. Sự thật là tôi đang tiếc, rất tiếc. Càng tiếc hơn khi nghĩ đến ngoài kia có những người khác vẫn đang làm việc ngày đêm chỉ mong có một kì nghỉ lễ dài sắp tới bên gia đình, bạn bè. Họ không may mắn như tôi hay bạn nhưng họ lại biết trân trọng từng khoảng khắc của cuộc sống. Tôi may mắn hơn họ nhưng lại không biết cách tận dụng nó.

    Tuổi thanh xuân là quãng thời gian mà chúng ta sống hết mình, không toan tính cuộc đời, sống theo bản năng, làm những thứ mình thích, học những cái mình cần.. Thời gian là thứ vô hình không cách nào lấy lại được, chúng ta phải làm gì để thời gian của tuổi trẻ không bị trôi qua một cách lãng phí đây?

    23 tuổi mới nhận ra rằng sau mỗi ngày làm việc lăn lộn bên ngoài được trở về ngôi nhà thân thương cùng gia đình có đủ cả ba, mẹ lẫn anh chị em ăn một bữa cơm tối nhưng sao khó quá. Vậy mà lúc trước ta chẳng hề trân trọng. Hóa ra hạnh phúc có từ những điều bình dị như thế.

    Tuổi 23, chẳng còn ao ước được đi thật xa nữa, chỉ mong có một ngày trọn vẹn để trở về nhà cùng những người thân thương. Bởi 23, ta chông chênh giữa tuổi thanh xuân ấy rồi.

    Tuổi thanh xuân ta sống với tình yêu, đam mê và lòng nhiệt huyết, cháy hết mình với những nghĩ suy bồng bột, ngây dại thuở ban đầu biết đời.

    Tuổi thanh xuân ta có gì để mất? Chẳng có gì cả!

    Có chăng cũng chỉ là sức trẻ và trái tim yêu đời nồng cháy. Nếu cuộc sống không cho ta thử thách thì ta chẳng thể khôn lớn!

    Đến một ngày nào đó, khi ta bước qua dốc bên kia của cuộc đời, ta sẽ chẳng còn khát khao tìm câu trả lời cho thắc mắc "Mình sinh ra để tồn tại hay để sống" nữa, bởi lẽ ta đã gửi hết cả vào tuổi thanh xuân nồng nhiệt..
     
    Đặng Châu thích bài này.
    Last edited by a moderator: 20 Tháng sáu 2019
Trả lời qua Facebook
Đang tải...