Review Truyện Tôi Đã Nhiều Năm Không Làm Đại Ca - Kinkin

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi Nhược Hy Ái Linh, 5 Tháng mười 2019.

  1. Nhược Hy Ái Linh

    Bài viết:
    27
    Tôi Đã Nhiều Năm Không Làm Đại Ca

    1581143147375.png


    Tác giả: Kinkin

    Thể loại: Hiện đại, ttình hữu độc chung (1×1), gương vỡ lại lành, từ thanh xuân vườn trường đến lúc trưởng thành, HE

    Tag: Trong nóng ngoài lạnh thích ăn giấm chua công x dương quang giá trị EQ thấp giá trị vũ lực cao đại ca thụ, (ngắn gọn là mỹ công cường thụ.

    Văn án:

    Đại ca – Đại tẩu cũ vừa gặp lại nhau đã thấy nóng mắt!

    * * *

    Triệu Vũ và Lý An Sinh gặp nhau từ thời cấp 2, thế nhưng thời điểm đó hai người họ chính là cực nam và cực Bắc. Triệu Vũ đúng chuẩn tiểu vương tử "nhà mặt phố, bố làm to" lúc nào cũng được vây quanh bởi nhiều người. Hoàn cảnh sống khiến cậu trở thành một người không sợ trời, không sợ đất, hô mưa gọi gió trong trường học, đầu têu các anh em của mình trong đủ loại nghịch phá chỉ trừ việc học. Còn Lý An Sinh lại là tấm gương chuẩn mực cho một học sinh ưu tú từ nghèo khó vươn lên, được thầy yêu bạn quý.

    Hai người vốn chính là hai đường thẳng song song, mỗi người tự có con đường cho riêng mình.

    Nhưng số phận lại là một kẻ thích đùa dai! Cô bạn gái Triệu Vũ quen muốn chia tay cậu với lý do cô thích Lý An Sinh. Đã quen với việc được người ta theo đuôi nịnh nọt, muốn gì được nấy, "đại ca" Triệu Vũ sao có thể nuốt trôi cục tức này. Vì thế, cậu liền kiếm cớ hết lần này tới lần khác chọc phá Lý An Sinh. Tiếc là cậu lại chọc phải một tảng đá. Lý An Sinh trước những chiêu trò của cậu lại không hề bày tỏ thái độ khiến cậu như đấm vào không khí, không xả được cơn tức ngược lại ngày càng bám dính dai dẳng hơn.

    Vậy mà từ khi nào, sự trêu chọc lại biến thành bảo hộ. Ai mà không biết rằng Lý An Sinh ngoài Triệu Vũ ra thì không ai được đụng vào. Mọi người bắt đầu sửa xưng hô gọi cậu một tiếng "chị dâu"

    Nói về Lý An Sinh. Mẹ cậu bị bệnh tâm lí, không thể trao cho cậu sự ấm áp mà mỗi người mẹ khác đều muốn dành cho con mình, mà cậu thì gánh vác trên lưng quá nhiều trọng trách, phải chăm sóc mẹ mình, phải vươn lên, phải có được một cuộc sống tốt đẹp hơn. Dù có trưởng thành sớm bao nhiêu, thì một đứa trẻ vẫn là một đứa trẻ. Trước thế tấn công mãnh liệt của Triệu Vũ nhưng hơn hết là trái tim chân thành của cậu, Lý An Sinh rốt cuộc cũng trao ra trái tim mình.

    Người ta thường nói mối tình đầu là đẹp nhất, mối tình của Triệu Vũ và Lý An Sinh lại càng rực rỡ hơn khi ở đó thấm đẫm hơi thở nhiệt huyết của tuổi trẻ. Họ bên nhau trong khoảng không gian của riêng mình, cho nhau những gì thân mật nhất. Đọc đến đây, hiếm người nào trái tim lại không cùng quắn quéo với đôi trẻ.

    Mà như mình đã nói, số phận vốn là một kẻ thích đùa dai.. Những ngày tháng tươi đẹp làm đôi trẻ cứ ngỡ đã ở đầu của hạnh phúc, họ bắt đầu nghiêm túc xây dựng một tương lai có hình bóng của đối phương, nghĩ tới những tháng ngày gắn bó mãi về sau. Có ai ngờ..

    Gia đình Triệu Vũ sau một đêm rơi vào khốn quẫn. Những oanh oanh yến yến trước giờ hay lui tới nhà cậu giờ chỉ mong tranh càng xa càng tốt. Ba ở tù, mẹ phải bươn chải kiếm việc, cả bản thân Triệu Vũ - người được xưng tụng đại ca một thời cũng từ ngai vàng rơi xuống cuộc sống bần hàn. Những điều đó cậu đều giấu Lý An Sinh. Sự tự trọng ăn sâu vào máu tủy khiến cậu giấu hết mọi bất trắc với người mà cậu yêu nhất. Những bí mật, những giấu giếm cuối cùng cũng đẩy đôi tình nhân trở lại vị trí ban đầu - hai đường thẳng song song..

    Thời gian trôi.. Đã sáu năm

    Một lần nữa gặp lại tất cả đều đảo lộn. Triệu Vũ bây giờ chỉ là một tên nghèo kiết, lái xe tải đường dài đối mặt với Lý An Sinh - đứng trong hàng ngũ tinh anh của xã hội

    Liệu trong lòng họ, tình cảm năm xưa có còn chăng hay chỉ là một thoáng kỉ niệm non nớt không đáng nhắc tới. Mà dù có còn thì hai người liệu có thể đến với nhau lần nữa hay không khi giữa họ là một bức tường dày dặn ngăn cách: Địa vị xã hội, những hiểu lầm trong quá khứ, hoàn cảnh gia đình..

    Vậy đó, mình vừa tóm tắt sơ qua nội dung của câu chuyện cho các bạn nhưng cũng tránh không spoil quá nhiều. Với mình câu chuyện này là một món ăn vừa quen vừa lạ.

    Quen ở motip gương vỡ lại lành, hai người yêu nhau, hiểu lầm xong sau đó gặp lại từng bước gỡ bỏ khúc mắc và về lại bên nhau

    Nhưng lạ ở rất nhiều điểm, mà đó cũng là những điểm thu hút của nó

    Đã đọc qua rất niều những mẫu truyện công thụ làm đủ mọi ngành nghề từ tri thức đến lao động, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên mình được tác giả kể cho nghe về công việc của những người lái xe tải đường dài. Những chuyến xe xé xuyên màng đêm mấy ngày liền không chợp mắt, những vất vả cực khổ, nét phong trần bụi bặm của người tài xế hiện lên vô cùng chân thực rõ ràng. Sự miêu tả tỉ mỉ đó đã góp phần làm hình tượng Triệu Vũ nổi bật hơn, làm rõ hai con người trong anh: Một tiểu vương tử vườn trường không vướng bụi đời và một người đàn ông lao động chân tay chưa có gió mưa nào chưa nếm trải

    Mạch thời gian đảo ngược. Tác giả đi từ hiện tại - quá khứ rồi trở về hiện tại. Cách kể truyện này vẫn luôn là một lựa chọn thông minh được nhiều tác giả sử dụng. Với riêng truyện này thì hiệu quả càng được nâng cao, vì nó góp phần tô đậm những tương phản của chính nhân vật trước và sau, về sự thay đổi trong mối quan hệ của họ. Ta cảm nhân như mốc thời gian chính là một tấm gương, ở đó Triệu Vũ đại ca đang nhìn xoáy vào Triệu Vũ lái xe tải sau này. Lý An Sinh cậu học trò nghèo đối diện với vị tổng giám nắm quyền lực trong tay. Mọi sự khập khiễng đều hiện lên rất rõ ràng. Trò đùa dai này, số phận chính là người thắng cuộc!

    Điều quan trọng hơn hết mà mình thích của câu chuyện chính là, mọi việc tương phản, mọi việc thay đổi những điều này đã được khắc sâu, duy chỉ có một thứ vẫn vẹn nguyên, đó chính là bản chất của Triệu Vũ. Dù khi giàu có hay lúc nghèo khổ, cậu vẫn là chính mình một con người hào phóng, nghĩa tình, không để anh em của mình chịu thua thiệt ngày nào. Mình thật sự rất quý những người anh em đi theo Triệu Vũ từ những ngày thơ ấu đến tận bây giờ. Dù cho số phận có bao nhiêu phen làm trò oái oăm thì tình nghĩa họ dành cho nhau vẫn đó. Đừng nghĩ rằng xưa kia khi còn là tiểu vương tử Triệu Vũ phách lối, lêu lổng, thật ra cậu chỉ là một đứa trẻ ham chơi, hiếu động vì được cưng chiều mà có vai thói hư tật xấu. Dù vậy, từ khi đó, cậu đã là một đứa trẻ trọng tình nghĩa, luôn ra tay hào phóng với anh em của mình, cũng vì lẽ đó mà cậu mới nghĩ mình có trách nhiệm bảo vệ Lý An Sinh. Cho đến lúc nếm trải qua nhiều lạnh nhạt tình đời thì Triệu Vũ vẫn không mất niềm tin mà làm vấy bản bản chất lương thiện của mình, cậu vẫn là một đại ca gương mẫu sẵn sàng chở che, bảo vệ cho đàn em của mình. Tình cách đó của cậu thật đáng quý biết nhường nào. Thế nên, mình nghĩ hơn ai hết, Triệu Vũ xứng đang được yêu và được hạnh phúc!

    Và khi viết xuống những dòng này, mình đã nghĩ tác giả chọn cái tên "Tôi không làm đại ca đã nhiều năm rồi" hẳn cũng có dụng ý của nó.

    Đại ca chỉ là một danh xưng, nhưng bản chấn con người chính là điều sẽ tồn tại mãi với thời gian, và nó sẽ quyết định cho việc bạn có đáng được hạnh phúc hay không. Vì lẽ đó, số phận thích đùa dai cũng có nguyên nhân riêng của nó. Nhỉ!
     
    Lãnh Y thích bài này.
    Last edited by a moderator: 8 Tháng hai 2020
  2. Đăng ký Binance
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...