Tô Vũ Trình bày: Đẳng Thập Ma Quân Tác từ: Trương Xứ Dương Tác khúc: Dương Viễn Du Nếu bạn từng yêu thích những bản nhạc cổ phong mang đậm chất sử thi, chắc chắn bạn không thể bỏ qua "Tô Vũ" của Đẳng Thập Ma Quân. Đây không đơn thuần là một bài hát, mà là một bức tranh sử ca, tái hiện lại hình tượng bất khuất và kiên trung của một nhân vật có thật trong lịch sử Trung Hoa: Tô Vũ, là sứ thần nhà Hán bị lưu đày mười chín năm ở Hung Nô nhưng vẫn một lòng không khuất phục. Điểm đặc biệt khiến "Tô Vũ" chạm đến trái tim người nghe chính là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa âm nhạc cổ phong trầm hùng, lời ca chất chứa hào khí và giọng hát dày dạn, đầy cảm xúc của Đẳng Thập Ma Quân. Câu chuyện được kể lại không hề rập khuôn sách vở, mà như tiếng thở dài của một người từng trải, một chiến sĩ già tóc bạc quay về quê cũ, không còn thấy bóng cố nhân, mà chỉ còn lại gió liễu ven đường và một trái tim mang đầy vết thương. Lời bài hát như từng nhát bút khắc họa cuộc đời của một trung thần trọn đạo, gác lại tình riêng, vượt qua giá lạnh, đói khát, khinh bạc để giữ trọn khí tiết "không nhận chức cao, không tham vàng bạc, không thẹn với Hán gia phong lưu". Đó cũng là tiếng lòng của những con người mang trong tim tinh thần trung nghĩa, dù giữa thời đại nào cũng khiến người nghe phải rưng rưng xúc động. Giai điệu bài hát không quá phô trương, mà khoác lên mình vẻ trầm tĩnh và lặng lẽ như gió hồ Bắc. Âm thanh sáo trúc và đàn cổ vang lên như vọng lại từ quá khứ, khiến người nghe như lạc bước vào một thời đại xa xăm, nơi có sương giá, có chiến trường, có nỗi nhớ quê nhà và cả niềm tự hào ngấm vào máu thịt. "Tô Vũ" không chỉ là một bài hát, mà còn là một thước phim ngắn mang hơi thở lịch sử, là một hồi chuông nhắc ta về những giá trị không phai mờ: Lòng trung thành, nghĩa khí, và sự kiên định không gì lay chuyển được. Trên đây là bản Vietsub trên Youtube, còn dưới là bản Trung. Lời bài hát 当年乌头最怕少年担勒酒 不设昏咒楚楚欢游仗剑赌酒 此生不过长安街头一老朽 死去填沟鹤身抛荒丘 不得青史名留 后来得意兴致高昂登城楼 天子挥袖敕节出走骏品风流 鸡餐毡帽可饮冰雪抗敌仇 有高官不就千金不受 不辱汉家风流 哀过十九载胡天月风华早休 无愧于服节坐塞上丘 丹心欲报汉室献丹舆左右 功勋何处求 塞上冷霜雪苦西风壮士白头 胯下青骢腰上乌钩 献长安谁家子轻裔密封侯 病老归来不见当年故旧 韶华尽与垄上牛羊塞草边丘 双鬓衰颜怎对陌上新杨柳 节义垂千秋功名未就 世上伯乐难求 哀过十九载胡天月风华早休 无愧于服节坐塞上丘 丹心欲报汉室献丹舆左右 功勋何处求 塞上冷霜雪苦西风壮士白头 胯下青骢腰上乌钩 献长安谁家子轻裔密封侯 哀过十九载胡天月风华早休 无愧于服节坐塞上丘 丹心欲报汉室献丹舆左右 功勋何处求 塞上冷霜雪苦西风壮士白头 胯下青骢腰上乌钩 献长安谁家子轻裔密封侯 Pinyin Dāng nían wū tóu zùi pà shǎo nían dān lè jiǔ Bù shè hūn zhòu chǔ chǔ huān yóu zhàng jìan dǔ jiǔ Cǐ shēng bù guò cháng ān jiē tóu yī lǎo xiǔ Sǐ qù tían gōu hè shēn pāo huāng qiū Bù dé qīng shǐ míng líu Hòu lái dé yì xīng zhì gāo áng dēng chéng lóu Tiān zǐ huī xìu chí jié chū zǒu jùn pǐn fēng líu Jī cān zhān máo kě yǐn bīng xuě kàng dí chóu Yǒu gāo guān bù jìu qiān jīn bù shòu Bù rǔ hàn jiā fēng líu āi guò shí jiǔ zài hú tiān yuè fēng húa zǎo xiū Wú kùi yú fú jié zuò sāi shàng qíu Dān xīn yù bào hàn shì xìan dān yú zuǒ yòu Gōng xūn hé chǔ qíu Sāi shàng lěng shuāng xuě kǔ xī fēng zhùang shì bái tóu Kùa xìa qīng cōng yāo shàng wú gōu Xìan cháng ān shúi jiā zǐ qīng yì mì fēng hóu Bìng lǎo guī lái bù jìan dāng nían gù jìu Sháo húa jìn yǔ lǒng shàng níu yáng sāi cǎo biān qiū Shuāng bìn shuāi yán zěn dùi mò shàng xīn yáng liǔ Jié yì chúi qiān qiū gōng míng wèi jìu Shì shàng bó lè nán qíu āi guò shí jiǔ zài hú tiān yuè fēng húa zǎo xiū Wú kùi yú fú jié zuò sāi shàng qíu Dān xīn yù bào hàn shì xìan dān yú zuǒ yòu Gōng xūn hé chǔ qíu Sāi shàng lěng shuāng xuě kǔ xī fēng zhùang shì bái tóu Kùa xìa qīng cōng yāo shàng wú gōu Xìan cháng ān shúi jiā zǐ qīng yì mì fēng hóu āi guò shí jiǔ zài hú tiān yuè fēng húa zǎo xiū Wú kùi yú fú jié zuò sāi shàng qíu Dān xīn yù bào hàn shì xìan dān yú zuǒ yòu Gōng xūn hé chǔ qíu Sāi shàng lěng shuāng xuě kǔ xī fēng zhùang shì bái tóu Kùa xìa qīng cōng yāo shàng wú gōu Xìan cháng ān shúi jiā zǐ qīng yì mì fēng hóu Lời Việt Năm xưa đầu ngựa sợ trai trẻ chuốc rượu say, Không vướng duyên trần, vui rong chơi, kiếm ngẩng cao tay. Một đời chỉ mong nơi Trường An hóa kẻ già nua, Chết nơi hoang dã, hạc tàn thân gầy, Danh thơm chẳng để lại đây. Sau này đắc chí, hứng bừng lên bước lên lầu, Thiên tử phất tay, trao phù tiết, gió ngựa tung đầu. Gà ăn bên lều, mũ lông, băng tuyết vẫn trầu, Chức cao chẳng nhận, vàng ngàn chẳng cầu, Không thẹn với khí tiết Hán lưu. Than ôi mười chín năm nơi hồ Bắc gió trăng, Chẳng hổ phù tiết giữ mình, trấn ải biên ải vắng. Một lòng vì Hán, hiến thân mình chẳng lưỡng lự, Công lao nơi đâu cầu? Biên ải gió sương lạnh, tuyết phủ đầu bạc màu, Ngựa xanh dưới háng, đai treo câu đao, Dâng Trường An, ai là con nhà tướng hiển hách sang giàu, Bệnh già về lại, chẳng còn cố nhân năm nào. Tuổi xuân phai úa theo trâu dê ruộng vắng, Hai bên tóc bạc, sao sánh được liễu xanh đường làng. Tiết nghĩa nghìn thu còn vang, Công danh vẫn chưa thành, Bá Lạc đời nay đâu dễ gặp? Than ôi mười chín năm nơi hồ Bắc gió trăng, Chẳng hổ phù tiết giữ mình, trấn ải biên ải vắng. Một lòng vì Hán, hiến thân mình chẳng lưỡng lự, Công lao nơi đâu cầu? Biên ải gió sương lạnh, tuyết phủ đầu bạc màu, Ngựa xanh dưới háng, đai treo câu đao, Dâng Trường An, ai là con nhà tướng hiển hách sang giàu? Than ôi mười chín năm nơi hồ Bắc gió trăng, Chẳng hổ phù tiết giữ mình, trấn ải biên ải vắng. Một lòng vì Hán, hiến thân mình chẳng lưỡng lự, Công lao nơi đâu cầu? Biên ải gió sương lạnh, tuyết phủ đầu bạc màu, Ngựa xanh dưới háng, đai treo câu đao, Dâng Trường An, ai là con nhà tướng hiển hách sang giàu?