Ngơ ngẩn Hoàng hôn rải nắng trên ngọn cây Con đường nhỏ giờ tan trường rôm rả Từ khi nào búp phượng xinh láu cá Rủ mùa hè đến vội, chẳng báo tôi Sẽ còn được bao chiều xa xôi Tôi len lén viết tình tôi vào vở Ép cánh hoa vàng tôi run run nín thở Sợ vô tình làm nhăn nhúm bài thơ Tình yêu tôi là những buổi đợi chờ Bên ông lão phượng già trăm tuổi Thuở ông tôi nón cối đợi bà Thuở ba tôi ôm đàn hát vu vơ tặng mẹ Từng buổi chiều trôi qua lặng lẽ Nhưng trong tôi ồn ã những suy tư Những cánh diều say ngủ tựa như Con cá nhỏ trong bể trời xanh biếc Và cũng là lần đầu tiên tôi biết Những buổi chiều lại đẹp làm sao Cả tiếng chim sâu cũng quá đỗi ngọt ngào Tôi ngơ ngẩn.. chiếc áo dài màu nắng.. Made by G. S Link [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Người Xấu
Mưa sớm Mở bàn tay đón giọt sương còn trinh Mở đôi mắt đón tia nắng cho riêng mình Mở đôi tai đón những âm thanh khiết tinh Mở cửa tim đón tình yêu lung linh Trái tim mở lòng người cũng mở Đôi mắt mở đôi tay cũng mở Đôi tai mở nhạc lòng cũng mở Tình yêu nở tâm hồn cũng biết mơ Giặt rồi phơi lên tấm áo quá khứ Cho sạch trong, cho thoang thoảng hương sầu Cho nhạt màu những phiền muộn lo âu Mỗi sớm mai ta khắc khoải phút yêu đầu Sớm đậm đà khi bất chợt mưa ngâu Mưa như kéo đêm dài ra chút nữa Cái miên man như tràn qua lớp cửa Cửa sổ nhà, cửa sổ hồn...ẩm ướt mưa Thèm cafe sữa, thèm ấm trà bếp lửa Thèm gia đình, thèm bè bạn ngày xưa Thèm áo ấm, thèm khúc nhạc Trịnh nữa Thèm gần bên... em khẽ ngả vào lòng Mưa sớm, như kẻ cướp hừng đông Như phù thủy thời gian, kéo ta về quá khứ Như giọt sương còn rơi trên vai em chứ Như nụ hôn đầu cứ dính mãi dưới mưa Made by G. S Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Người Xấu
Xin...Một...Lần... Tức ngực Khi anh mất em Anh sẽ làm gì nhỉ? Chắc là vẫn đi tới lui Không học, thì cũng sẽ đi làm Tìm thứ gì đó tàm tạm gọi là vui Rồi mọi thứ sẽ qua thôi em nhỉ? Thời gian mà.. xóa hết mọi buồn đau Hoặc giả dụ một ngày không cùng nhau Ta chia tay cũng đâu khác gì em nhỉ? Cũng là anh hoặc em mất đi Tình yêu không nguyên nữa Chiếc nhẫn còn một nửa Đó cũng gọi là Anh mất em Thế nhưng, tại sao thế em? Nước mắt anh tuột tay mất rồi Hàng mi yếu không còn đủ sức Níu lệ tràn nghẹn đắng khi mất em Trước mắt anh giờ chỉ còn lấm lem Những kí ức, cuốn phim nhòe kỉ niệm Dẫu đã cố dặn lòng nhiều lắm Khóc làm gì? Phải mạnh mẽ tôi ơi Dẫu biết là mọi thứ sẽ qua thôi Nhưng em ơi, anh đau...đau quá Muốn gào lên cho thật đã Rát cổ cũng chẳng sao Hoặc ngất lịm đi Để khỏi nghĩ Hoặc đấm vào đâu đó Cho thật đau, thật rệu rã mới thôi Hy vọng là chảy chút máu nữa mới vui Để anh có một lý do được khóc Để nước mắt và máu pha vào nhau Tay che mặt mà nấc cùng nỗi đau Xem thử máu có đau bằng nước mắt Mỗi khi anh nghĩ về em Lòng như quặn thắt Lại điên cuồng Nhưng chẳng biết phải làm sao Cứ như là một tảng đá găm đầy dao Đè nghẹn trên ngực và não Khiến khó thở tột cùng Nhưng lại chẳng thể nào quăng nó vào không trung Chẳng thể khiến tim mình nhẹ bớt Chẳng thể làm gì ngoài khóc để vơi đi Đấm vào ngực mình như để tiếp oxy Rồi ngước mặt nuốt lệ vào khóe mắt Bàn tay bóp vào quả tim thật chặt Để nỗi buồn chẳng lớn thành niềm đau Anh ước, nếu một ngày lại có thể bên nhau Mặc kệ ở kiếp này hay kiếp sau Anh sẽ chẳng bao giờ để em đi nữa Dù anh chưa bao giờ thử...chết Nhưng mất em, anh đau đến điên rồi Xin một lần chỉ một lần nữa thôi Em lại đến...với anh...một ngày nắng Made by G. S Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Người Xấu
Lênh Đênh Lênh đênh sóng nước lênh đênh thôi Thanh xuân mấy chốc thanh xuân trôi Thuyền không bến đỗ thuyền đơn côi Tôi không bến đỗ...cũng đành thôi Cánh hoa xanh trôi về hướng biển Dòng sông xanh ôm biển đục ngầu Hòn đá xanh vờn với rêu xanh Còn anh...và thanh xuân màu xám Cánh gió cửa sông...rộng và nhám Mài sỏi bờ sông bóng loáng trơn tru Cánh hoa xanh bồng bềnh trên sóng Hoa của lạc loài lạc lõng lênh đênh Phù sa nhuộm đỏ bờ bồi lở Sóng hiền hòa ve vuốt cồn trơ Tay chai sần chân đất quen dơ Không vất vả sao đất tơi màu mỡ Anh ở đây cuối biển...để chờ Cánh hoa xanh lênh đênh sóng nước Không bờ không bến đỗ...lạnh ướt Màu xanh tinh tuyền tựa đáy mắt em Gió đến đi về lại bao phen Vờn qua em chẳng thèm buồn nhớ Cớ sao em vẫn mãi mong chờ Cơn gió nhạt cợt đùa quay lại Tình tôi như cánh buồm mê mải Hướng về em dù chẳng biết nơi đâu Sóng đùa xô tháng ngày đã bao lâu Không bờ bến không còn phương hướng nữa... Made by G. S Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Người Xấu
Mâu thuẫn Tôi đối diện với em đấy thôi Nhưng tay chẳng thể nào với tới Lau đi giọt nước mắt đang rơi Trên ngổn ngang đau khổ trong em Tôi sợ sự rắn rỏi của mình Lại càng làm tổn thương em hơn Tôi sợ rằng sự cố chấp trong tôi Làm đau em...vì cố chấp yêu em Người của tôi và em đều run rẩy Lo sợ, khổ đau và day dứt Không phải cho bản thân mình Mà sợ con thú đang gào thét trong lòng Thứ cảm xúc trớ trêu nào đây Tôi và em đều vì lo cho người còn lại Mà bóp chặt trái tim của mình Thứ tình cảm mãnh liệt nhất có phải là khi Sợ hãi làm em đau, hơn là được ở cạnh em Vừa muốn chết đi trong tình cảm đó Lại không nỡ vì yêu, mà em phải chết vì tôi Sợ phải xa rời lại sợ ở cạnh tôi Sợ yêu nồng cháy rồi lại sợ đơn côi Tôi và em đối diện nhau đấy thôi Nhìn thấy nước mắt rơi đấy thôi Nhưng tay chẳng biết phải nâng lên hay hạ xuống Chân chẳng biết phải bước tới hay lùi Cứ thế nhìn nhau rồi càng đau Chẳng thể buông bỏ cũng chẳng thể giữ gìn Phải chăng đó gọi là số phận Nếu ai nói trời sẽ mưa khi người mình yêu khóc Cớ sao lúc này điều đó lại chẳng xảy ra Để xóa nhòa đi mọi thứ Để xói mòn đi sự gai góc của chúng tôi lúc này Vừa mạnh mẽ để đối diện Cũng lại vừa vì yêu mà làm tổn thương nhau Thôi thì nếu không thể bước đến Cũng không thể trốn chạy Ta có nên lựa chọn.. chia tay Chia tay vì quá yêu.. Để một ngày ta chấp nhận sống ...Luôn phần...người còn lại..... Made by G. S Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Người Xấu
Mình giản đơn Em thích không những điều giản đơn Giống như là tình yêu đôi ta Ngay từ cái nhìn đầu tiên ta chạm Tới lúc già vẫn bình dị thế thôi Giống như là cách ta chạm môi Cũng chẳng ngọt ngào như phim Hàn Nó vụng về và ướt át Như cách trẻ con mút miếng cam Em có thích giản đơn bên anh Như cách những ngày lười nằm dài Em gối đầu trên tay anh Nghe anh kể những điều xưa cũ Em có thích nắm tay rề rà đi dạo Vì anh nghèo nên chẳng có xe sang Đi dạo cùng anh cho giảm béo Qua những nơi tâm hồn mình bình lặng Có những ngày mưa gió kéo đến Đổ vào lòng ta những giọt suy tư Anh và em cùng ngồi im lặng Hít mùi trà thơm và ngắm mưa bay Có ngày buồn, ngày vui, mới hay Đời êm ả cũng chán lắm em ạ Mình cùng nắm tay và đi thật xa Đến khi bóng chỉ còn lại một chiếc Anh cũng chẳng ngại gì mà tiếc Vì có ai sống không tiếc điều gì Anh cũng chẳng vì buồn mà đi Nơi không em có đến cũng buồn Lẳng lặng bên đời mình ngắm chiều buông Cùng chia sẻ điều gì để ta sống Nếu không thành vĩ nhân hay Tổng thống Thì mình là gì, giữa trời đất mênh mông? Made by G. S Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Người Xấu
Ánh Sáng Em đã dùng cả thanh xuân để yêu tôi Như cách tôi dùng thanh xuân mình, để yêu người khác Ta cứ yêu lẫn nhau nhưng chẳng ai có được Một linh hồn hoàn chỉnh của tình yêu Em đã dùng cả tuổi trẻ để bên tôi Nhưng tôi chẳng liếc qua, tôi chỉ nhìn phía trước Cố gắng đuổi theo chiếc bóng nhỏ nhen Cứ dẫm lên dấu giày mà tưởng rằng mình chiến thắng Đến một ngày tôi nghỉ mệt Vì dấu giày càng lúc càng nhiều thêm Càng cắm đầu đuổi theo càng chênh vênh Có lúc tự hỏi "Tôi chạy theo đã được bao lâu rồi?" Khi ánh dương tàn đốt cháy hồn tôi Xung quanh tôi.. khoảng không vô tận Dấu chân phía sau chỉ còn tôi Dấu chân phía trước...gió cuốn đi rồi Tôi...còn gì để bước tiếp...tôi ơi... Tôi co ro ở gốc cây ven đường Sợ hãi trời sáng lẫn cả đêm đen Sợ phải ở đây nhưng càng sợ bước tiếp Sợ hãi đời, sợ hãi chính tôi Nỗi đau khi bị bỏ rơi...tôi đã hiểu Tôi hiểu em đã gào khóc thế nào ............Hy vọng rằng tôi dừng lại vì em Ngọn lửa cuồng dại của thanh xuân Bùng cháy trong tôi khi tắt ngấm Trơ trọi nấm tro tàn...ân hận... Vừa bi thương vừa oán hận chính mình Thà để đêm dài nuốt chửng lấy bình minh Để tôi chết một mình trong đơn độc Chết trong đau khổ bi thương cùng cực Nên linh hồn thường lạnh lẽo hàn băng? Khi hơi thở tôi đã dần khô kiệt Mí mắt chẳng còn sức để nâng lên Giữa mơ màng cảm xúc không tên Tôi thấy em...tay cầm ngọn nến sáng Made by G. S Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Người Xấu
Thèm Thanh xuân ta cũng vài lần đi xa Không đủ thỏa, chỉ vừa đủ biết Vị của xa xôi, của tự do, luyến tiếc Như nếm món ngon mà chẳng được ăn no Những chân đồi, eo biển quanh co Phê như thể được mọc thêm đôi cánh Vừa nắng chang đã lên miền sương lạnh Khói bếp chiều lơ lửng chẳng buồn bay Ngâm tay mình vào suối mát Ngồi vắt vẻo mỏm đá cao Hét vào tự do ấy Khoảnh khắc tuyệt vời sao Thân xác này như nhẹ bớt Tâm hồn này như rộng hơn Ta thấy trời thấy đất Cả ước mơ ngày nào Thanh xuân ta được bao lần đi xa Vì anh thấy hồn mình dần khô khốc Cần lắm em chút đi xa ngu ngốc Để tâm hồn đỡ ẩm mốc đó em Sống giữa đời mụ mị và tối đen Anh cần lắm sự tự do tươi mát Tưới vào hồn thật đẫm và ướt át Cho thỏa lòng cho đã khát em ơi Cỗ máy nào cũng cần lúc nghỉ ngơi Con tim mỏi cần vỗ về em ạ Và hồn anh thì đã gần rệu rã Cần lắm em, đưa anh trốn đi em Thanh xuân mình chỉ có biết bôn ba Cũng đi xa nhưng bộn bề vất vả Nước mắt, mồ hôi, vội vàng, tất tả Ngược xuôi giữa đời, hít bụi thay cơm Thanh xuân mình từng là lúa với rơm Từng đốt đồng, mò cua, bắt ốc Từng nhà chòi, chú rể cô dâu Từng khoác vai chiều đường làng với nhau Bóng cứ đổ dài.....màu hạnh phúc Thanh xuân mình sẽ còn được đôi lúc Nắm tay nhau nghe sóng biển dạt dào Gối trên ghềnh đá dĩa xác sao(1) Chiếc nhẫn nhỏ trên tay em óng ánh Anh yêu em.....với tất cả ngọt ngào... Made by G.S (1) Xác những con sao in vào đá sau khi chết Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Người Xấu
Nếu không em Nếu mà không có em Trần gian này chán ngắt Nụ cười phải đi bắt Nước mắt phải đi vay Em biết không lần đầu ta nắm tay Anh đã nghĩ bàn tay em thật nhỏ Anh đã nghĩ rằng, có em không quá khó Rồi nhận ra thứ nhỏ...là chính anh Anh có thể đương đầu sóng gió Vì biết khi về nhà còn có em Anh chẳng ngại những đêm về tối đen Vì nhà còn đèn và còn em đang đợi Sài thành này nếu mà không có em Chắc anh đã ngủ đầu đường xó chợ Uống sương đêm và nhuộm da dưới nắng mật Nuốt nước mắt vào lòng tự trách hận bản thân Lời cảm ơn này anh ít nói qua môi Vì anh không muốn nó trở nên dễ dãi Thứ anh khắc vào tim mình mãi mãi "Xin cảm ơn vì em đã bên anh!" Bình Dương này bao kẻ lạ vây quanh Tình người nhạt đong đo bằng tài vật Không có em anh còn thua chó Nhật Hai bữa cơm chắc đã có cơm rau Càng đi xa mới càng biết quý nhau Anh dần hiểu câu..."em là cả thế giới" Cả tỉ người ngoài kia bận vội Ai đỡ ta khi ta ốm ta đau Anh đã dần say em như ủ rượu Năm tháng càng dài tình càng đậm càng thơm Yêu những điều nhỏ nhặt nhiều hơn Yêu từng phút ta ôm nhau thật chặt Có thể đời này còn nhiều điều được mất Miễn còn em anh chẳng lắng lo gì Ngày tim còn đập và não còn nghĩ suy Là anh còn viết về tình em tuyệt đẹp Made by G.S Link [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Người Xấu
Nơi bình yên Tìm đến nơi bình yên Cho lòng mình dịu lại Em muốn về quê ngoại Hay là về quê anh Cánh đồng rộng mướt xanh Làm hồn thôi nóng nực Những đớn đau cùng cực Theo làn gió bay đi Muốn có em cùng đi Tới nơi nào cũng được Miễn có em cùng bước Cát bụi vẫn thấy vui Và ta đã đi gần nửa đời người Nhấm những vui buồn vinh nhục cùng nhau Trải lo âu tóc vương trên đất Vắt ưu sầu từng giọt suy tư Mình cùng nhau bước qua Những mùa yêu xa dằng dặc Từ lúc mới biết nụ hôn đầu Tới lúc mắt sờn nâu Những đắm say tuổi trẻ Như là soda chanh Bốc đồng và thanh khiết Vẫn cuồng quyện vào nhau Những ngày hè mưa ngâu Thấy lòng buồn đến lạ Chẳng phải mưa kì lạ Mà do mình vẩn vơ Nhũng mảnh tình dang dở Trong kí ức xa xăm Bên ly cà phê đắng Lòng gợn sóng lăn tăn Chậm.................. .................chút để lắng lo không làm phai màu tóc Khóe mắt nhăn vì cười chứ không phải khóc Lưng còng vì dẫn cháu đi chứ chẳng bởi già nua Ta vẫn ngồi đây bên nhau uống trà và nghe radio Bởi vì nơi bình yên nhất trên đời này....là ở nơi em Made by G.S [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Người Xấu - Việt Nam Overnight