Hẳn là mọi người cũng biết, con người chúng ta luôn khao khát thứ gọi là tình yêu đôi lứa. Nhà tôi thì khó, từ lúc còn trên ghế cấp 3 cho tới lúc bước chân vào đại học, bố mẹ luôn cấm cản tôi tiếp xúc với thứ tình cảm đôi lứa ấy. Họ khuyên tôi cứ học xong ra trường có nghề nghiệp, yêu rồi cưới luôn. Bởi vì họ cũng vậy.. Nhưng mọi người biết đấy, gia đình càng quản chặt, thì tâm lý nổi loạn của con cái càng lớn, tôi cũng không ngoại lệ. Thoát khỏi cấp 3 bước chân vào đại học, rời xa gia đình, tôi đã xõa hết mình với những thứ tôi muốn. Đi chơi tới đêm muộn mới về trọ, học hành thì cúp học linh tinh, thậm chí là trốn đi chơi xa một mình. Và hẳn rồi, thiếu sao được điều tôi luôn muốn thử. Tình yêu. Tôi đã ngay lập tức đồng ý hẹn hò với 1 người không quen ngay khi bước vào năm đầu đại học, trò chuyện chưa được 1 tuần nhưng chỉ vì cảm giác tò mò về tình yêu nên tôi đã tiến tới. Xong rồi được 3-4 tháng thì chia tay vì họ đi làm xa, và tôi thì không chịu được điều ấy, nó chán. Được vài tháng, tôi lại tìm hiểu 1 người khác, nhưng vì mối quan hệ trước đó nên tôi thực sự muốn tìm người vừa yêu mình và mình cũng yêu. Họ có ý với tôi ngay từ đầu, tôi thì không nên tôi cứ kéo dài thời gian mãi. Tôi đã cố để thích họ, hoặc thậm chí tôi đã ngu ngốc khi bảo với 1 người thích tôi rằng, làm bạn thôi được không, vì thực sự họ quá tốt đối với 1 người chỉ có ý định làm bạn để đón nhận sự tử tế đó. Nhưng rồi thì tôi cũng nhận thức được họ đã chìm quá sâu, mà tôi thì lại quá tồi. Nên tôi đã chấm dứt mối quan hệ đó. Và đó cũng là mối quan hệ kết thúc tuổi 19 của tôi. Nhưng có 1 điều rõ ràng, khi tìm hiểu ai đó, thì họ luôn là mối quan hệ khác giới duy nhất mà tôi có từ đầu đến cuối, cho đến tình yêu bây giờ của tôi.. Sau mối quan hệ đó chưa được 1 tháng, tôi quen anh_P. Anh hơn tôi 2 tuổi, tôi không biết, xưng mình gọi bạn. Sau khi biết rồi thì cả 1 thời gian 2 tháng làm bạn, chúng tôi cũng luôn mày-tao như bạn bè. Tôi thực sự đã nghĩ chúng tôi sẽ là bạn thân chứ không thể tiến xa hơn. Cho đến khi anh nói có tình cảm khác với tôi. Bạn nghĩ tôi sẽ từ chối hoặc đồng ý như những mối quan hệ trước sao? Không. Tôi đã lưỡng lự. Vì tôi chưa nghĩ tới sẽ có tình cảm khác với anh. Nhưng chưa là khi tôi không nghĩ tới, nghĩ tới rồi thì lại lưu luyến không muốn từ bỏ khi chưa rõ ràng. Đáng lẽ như trước đó thì tôi sẽ đồng ý quen để tìm hiểu tiếp. Nhưng câu chuyện của chúng tôi lại xuất hiện 1 người khác mà tôi không hề biết đến. Có lẽ tôi sẽ kể câu chuyện đó sau. Nhưng cũng vì người đó, nên chúng tôi dây dưa với nhau không một danh phận tới 3-4 tháng sau đó mới chính thức yêu nhau. Tôi đã nghĩ, hay có lẽ do mối quan hệ trước đó tôi đã không hề để ý và quan tâm đến cảm xúc của người khác, nên đến mới quan hệ này tôi đã phải chịu nhân quả. Trước khi có thể yêu nhau, tôi đã khóc rất nhiều, suy sụp, tuyệt vọng, thất vọng.. không cảm xúc nào không trải qua. Nhưng nối quan hệ ấy của chúng tôi đến bây giờ mới tiếp diễn được 3 tháng, dù đã biết nhau gần 1 năm, thực sự rất hạnh phúc. Tôi đã định từ bỏ mối quan hệ này rất nhiều lần, nhưng không biết vì sao lại ở lại. Tôi chưa từng nghĩ đến tương lai, nhưng với người ấy, tôi hi vọng 2-3 năm nữa khi tôi ra trường, chúng tôi có thể thực sự về 1 nhà. Có lẽ là định mệnh. Khi nó thực sự đến, bạn sẽ thấy nó rất khác so với những thứ bạn đã trải qua.. Vậy tình yêu bạn trải qua như thế nào?