[Lyrics + Vietsub] Tình Yêu Bệnh Hoạn - Ha Lợi Bạch Đặc,Zkaaai

Thảo luận trong 'Quốc Tế' bắt đầu bởi Ái Nhẫn, 26 Tháng bảy 2025 lúc 7:34 PM.

  1. Ái Nhẫn

    Bài viết:
    398
    Tình Yêu Bệnh Hoạn

    Thể hiện: Ha Lợi Bạch Đặc, Zkaaai

    Bài hát"Tình Yêu Bệnh Hoạn. Do Ha Lợi Bạch Đặc và Zkaaai thể hiện đã gây bão Douyin trong thời gian gần đây. Bài hát mang lại rap đầy chất tự sự và thêm phần nhạc có chút ballad tạo nên một bài hát thấm đẫm vào vào trái tim người nghe. Các bạn cùng nhau thưởng thức. Với phần thể hiện của Ha Lợi Bạch Đặc và Zkaaai nhé



    Lời bài hát

    离开你的那天世界

    突然就下了一场暴雨

    我有多么不舍

    当然就会多么多么爱你

    该死的雨冲洗

    我们所有留下的印记

    你走后 浑噩迷茫

    我不再是我自己

    歌词就又写在凌晨的 1点20分

    离别时说的话

    像在我心里扎的针

    思念埋进土壤

    早就会发芽生了根

    为你写的情书

    让我思绪会突然发了疯

    无数次想证明到永恒

    我依然没做到

    答应你走完这路程

    我还是没做到

    维系感情中的平衡

    我终究没做到

    对不起我没管它

    才让它会继续发酵

    忘不掉你带给我的吻

    给我的安稳

    带给我的恨

    也许我 爱得太沉 太过天真

    换不得永恒

    曾经的你多坦诚

    美梦没成真

    现在多残忍

    回忆里的我 围城中的我

    没有资格再多说

    再奢求你的 什么

    好奇这过程总会

    带着些许歇斯底里

    那参与过程的我们

    是否还会想起

    想起那些遗憾过程

    是否隐隐做疼

    期盼曾经彼此若能

    却搭不上这最后一程

    永不遗忘的永不一样

    不用听说你我非常的像

    不见希望它的确很犟

    心里的你却是依旧滚烫

    夜不高尚的光之所向

    像个秋千谁都能荡

    原谅我绝不可能原谅

    即使我这条路程走的踉跄

    压抑住我这病态的爱

    雨落的速度变得飞快

    由春到冬再逐渐腐败

    参与轮回真的除我之外

    没有你的生活

    我真不可能完全做的到

    痛苦是根源

    我又怎么可能把它忘的掉

    忘不掉你带给我的吻

    给我的安稳

    带给我的恨

    也许我 爱得太沉 太过天真

    换不得永恒

    永恒

    忘不掉你带给我的吻

    压抑住我这病态的爱

    给我的安稳

    雨落的速度变得飞快

    带给我的恨

    由春到冬再逐渐腐败

    参与轮回真的除我之外

    也许我 爱得太沉

    没有你的生活我真不可能

    太过天真

    完全做得到 痛是

    换不得永恒

    根源我又怎么可能 把它忘的掉

    曾经的你多坦诚

    美梦没成真

    现在多残忍

    回忆里的我 围城中的我

    没有资格再多说

    再奢求你的 什么

    Ngày rời xa anh, thế giới

    Bất chợt đổ cơn mưa thật lớn

    Em không nỡ rời xa đến mức nào

    Cũng chính là em yêu anh nhiều đến thế

    Cơn mưa đáng ghét ấy đã xóa nhòa

    Tất cả những dấu vết ta để lại

    Sau khi anh rời đi, em mơ hồ, hoang mang

    Không còn là chính em nữa

    Lời ca lại được viết lúc 1 giờ 20 phút rạng sáng

    Lời nói lúc chia tay

    Như kim châm vào tim em

    Nỗi nhớ được chôn sâu dưới đất

    Từ lâu đã đâm chồi và mọc rễ

    Lá thư tình viết cho anh

    Khiến suy nghĩ em bỗng trở nên điên dại

    Bao lần muốn chứng minh tình yêu sẽ mãi mãi

    Nhưng em vẫn chẳng thể làm được

    Hứa với anh cùng đi hết đoạn đường

    Em cũng không thể thực hiện

    Giữ cân bằng trong tình cảm

    Cuối cùng em vẫn không làm được

    Xin lỗi vì em không giữ gìn

    Để mọi thứ tiếp tục mục rữa

    Không thể quên nụ hôn anh trao em

    Trao em cảm giác bình yên

    Cũng mang theo cả nỗi hận

    Có lẽ em yêu quá sâu, quá đỗi ngây thơ

    Nên chẳng đổi lấy được sự vĩnh hằng

    Anh từng thành thật biết bao

    Giấc mơ đẹp cũng không thành hiện thực

    Giờ đây lại quá tàn nhẫn

    Em trong hồi ức, em trong vòng vây

    Không còn tư cách để nói thêm gì nữa

    Cũng chẳng thể đòi hỏi gì từ anh

    Tò mò về hành trình này

    Luôn mang theo chút điên cuồng

    Chúng ta, những người đã trải qua

    Liệu có còn nhớ lại không?

    Nhớ lại những tiếc nuối xưa cũ

    Liệu có âm thầm đau đớn?

    Nếu như đôi ta từng có thể

    Lại chẳng thể đi cùng chặng cuối này

    Điều không thể quên chẳng bao giờ giống nhau

    Không cần ai nói ta từng giống nhau thế nào

    Chẳng còn hy vọng, đúng là quá bướng bỉnh

    Nhưng hình bóng anh trong tim em vẫn rực cháy

    Ánh sáng của đêm không cao thượng

    Giống như chiếc xích đu, ai cũng có thể ngồi

    Tha thứ cho anh là điều em không thể

    Dù em có bước đi lảo đảo trên con đường này

    Kìm nén tình yêu điên dại trong em

    Tốc độ mưa rơi ngày càng dữ dội

    Từ xuân sang đông rồi dần mục nát

    Chỉ em là người lặp lại vòng luân hồi này

    Không có anh, cuộc sống này

    Em thật sự không thể sống trọn vẹn

    Đau đớn là gốc rễ

    Làm sao em có thể quên đi được chứ?

    Không thể quên nụ hôn anh trao em

    Kìm nén tình yêu điên dại trong em

    Cho em cảm giác bình yên

    Tốc độ mưa rơi ngày càng dữ dội

    Mang đến cho em cả nỗi hận

    Từ xuân sang đông rồi dần mục rữa

    Vòng luân hồi này chỉ có mình em

    Có lẽ em yêu quá sâu

    Không có anh em thật sự không thể

    Quá đỗi ngây thơ

    Sống trọn vẹn được, vì nỗi đau là

    Điều cốt lõi mà em làm sao quên nổi

    Anh từng thành thật biết bao

    Giấc mơ đẹp cũng chẳng thành

    Giờ đây lại quá tàn nhẫn

    Em trong hồi ức, em trong vòng vây

    Không còn tư cách để nói thêm gì nữa

    Cũng chẳng thể đòi hỏi gì từ anh
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...