Tên bài thơ: Tình Tác giả: Ưu Minh Ly Đông đã sang, gió nay lành lạnh Người đứng chờ, chờ đã bao lâu? Ngẩng mặt lên, ngắm phương xa đó Một bóng hình, còn chút thân quen. * * * Gửi đến ai, lời bay theo gió Ánh trăng này, đượm chút cô đơn Hỏi ai khiến người cố chấp đợi? Tương tư ngày dài, mãi không nguôi. * * * Nhành mai đỏ thắm, trên nền tuyết Tuyết kia vùi dập nhành mai nào? Hồi mộng biệt li, hỏi ai thấu? Nhân duyên định trước, cớ sao cầu. * * * Hồi ức lãng quên, là kiếp trước Bao nhiêu sâu nặng, trời trêu ngươi Châm chọc thay, một kiếp lụy tình Duyên ta đứt đoạn, cớ do ai? * * * Thẫn thờ theo bước, quỷ sai dẫn Minh Giới trang nghiêm, lạnh vô tình Thấy sau cánh cửa, bỉ ngạn thắm Ưu thương cành lá, không gặp nhau. * * * Thoáng âm u, bao nhiêu cô hồn Mặt nay đối mặt, thấy thân quen Chén canh Mạnh Bà, tuyệt thương nhớ Cầu Nại Hà, đợi bước chân qua. * * * Ngàn năm thoáng nhẹ trôi như gió Ngộ ra đại đạo kiếp nhân sinh Lòng thấu, tâm yên, không gợn sóng Đời này tuyệt yêu, chờ, hận, buông..