TÌNH KẺ ĐĂNG TRÌNH - Đình Viễn Hạ Hôm nay trời nhẹ lên cao Nắng mai chiếu rọi lá vàng nhẹ rơi. Heo may len giữa tán cây Tràng giang vắng lặng, con đò giấc say. Có cô má đỏ môi hồng Nụ cười duyên dáng má hồng hay hay. Người ơi gặp gỡ làm chi? Trăm năm biết có duyên gì hay không? Mặt trời quên mọc có ngày Còn tôi quanh quẩn ngày chờ đêm mong. Mong sao gặp gỡ bóng hình Làm tôi thơ thẩn, giấc nồng chẳng yên. Mất ba hôm để làm quen Duyên quê chớm nở, tình yêu đẹp màu. * * * Xa quê lên chốn thị thành Ba năm cô có cam lòng chờ tôi. Cô cười cô bảo với tôi "Thề có đất trời chẳng phụ anh đâu". Ba năm ngỡ giấc chiêm bao Tôi về thăm xóm, thăm làng, thăm cô Nào ngờ chẳng có cô đâu Chỉ nghe tiếng pháo nổ sầm bên tai. Nhà ai rộn tiếng cười vang Hoa bằng lăng tím tôi mang sang mừng. Cô ơi lời hẹn năm nao Phải chăng còn nhớ hay cô quên rồi? Tim tôi thắt lại từng cơn Mối tình đứt gánh tôi quên sao đành. Mong cô hạnh phúc bên chồng Tôi đành theo kiếp đăng trình tha hương. * * * END