Tỉnh giấc Ngày xửa xưa khi còn thơ bé, Những cô gái nhỏ luôn chìm trong giấc mơ ngọt ngào. Được như công chúa trong lâu đài cổ tích Đắm chìm trong giấc ngủ ngàn năm. Bừng tỉnh bởi nụ hôn Của chàng hoàng tử tuấn tú, Người sẽ cùng em bước lên ngai vàng rạng rỡ Sống hạnh phúc mãi mãi về sau! Với phép màu của các bà tiên, Bao điều tốt đẹp em được nhận hết. Giấc mơ tuyệt vời em hằng khao khát, Nhưng thế giới nào được như mơ! Rồi sẽ có ngày em nhận ra Nào có đâu ngai vàng có sẵn, Cho em ngồi nhận lấy vinh quang. Thực tại rất tàn khốc, Ngai vàng là tắm máu mà ra. Còn chàng hoàng tử khôi ngô Nào đến với em như trong mộng. Tình yêu tựa viên chocolate, Không chỉ ngọt, còn có đắng cay. Tựa như pha lê lấp lánh Xinh đẹp nhưng lại rất mong manh. Thế giới này, ôi! Đầy cạm bẫy! Phép màu không có, em sẽ thế nào đây. Học cách mạnh mẽ, bình tĩnh và tự tin Dũng cảm đối mặt với thực tại. Rồi em sẽ thấy, thế giới này, Phép màu chính là bản thân em! Người thân của em là những vị tiên, Luôn cạnh bên mỗi khi khổ nạn. Thế giới cổ tích Huyền diệu, đẹp đẽ và lung linh! Nhưng, đó lại không phải là nơi em sống. Thế giới của em, Tràn đầy thử thách cùng hi vọng, Những điều mới lạ chờ em khám phá suốt đời. Vậy nên, Hãy sống hết mình cho thực tại, Tạo một thế giới của riêng em! - Mạt Mạc -