Truyện Ngắn Tình Đầu - Sứa

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Sua87264, 20 Tháng năm 2020.

  1. Sua87264 Bàn phím, bút chì màu, thế giới và Em

    Bài viết:
    73
    Tên tác phẩm: Tình đầu

    [​IMG]


    Tác giả: Sứa

    Thể loại: Tản văn

    Link góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Của Sứa

    ***​

    Mãi mới có một giấc ngủ nhẹ nhàng sau nhiều đêm mệt mỏi, mình đã mơ thấy bạn. Chắc hẳn đó là khung cảnh của ba năm về trước, bởi trong giấc mơ bạn giống hệt với kí ức của mình năm mười lăm tuổi. Vẫn là dáng vẻ dịu dàng và nụ cười hiền lành không để đâu cho hết. Bọn mình nhìn nhau, lời nói dường như cạn khô trong khi tâm tư thì thi nhau cuộn xoáy trong lòng.

    Rồi bạn đưa tay về phía mình, nhẹ nhàng và chờ đợi như cái cách bạn luôn đối xử với mình trước đó. Nhưng trong giấc mơ mình đã không nắm lấy tay bạn, cũng không làm gì cả, nên rồi những điều tốt đẹp cứ thế tan đi.

    Mình thức dậy, thấy lòng buồn như mùa Hạ vừa đi đâu mất. Buồn ướt cả gối cả tai, ướt cả mấy sợi tóc mềm thơm nên thôi không thèm ngủ nữa. Mình nằm thao thức, cố lục lọi lại những tháng ngày bọn mình đã đi qua cùng nhau ấy rồi chợt nhận ra dường như mình đã bỏ quên phía sau rất nhiều điều.

    Suốt những năm tháng vụng dại phải lòng một người, mình đã dành tất cả thời gian đó được để kiếm tìm người ta, dõi theo người ta và nhen nhóm niềm hi vọng rằng một ngày nào đó sẽ có được thứ vốn dĩ từ đầu đã không là của mình. Mình đã ôm ấp và nuôi dưỡng tình cảm trẻ con ấy mà không nhận ra rằng suốt ba năm tương tư người ta mình luôn có bạn bên cạnh. Mình dường như đã quên mất được nói chuyện cùng bạn thì vui thế nào, được kể chuyện bạn nghe thì bình yên ra sao..

    Mình dường như đã quên mất,

    Cho đến khi gặp lại bạn,

    Trong giấc mơ.

    Đó là lúc mình nhận ra mình thương bạn hơn hết thảy. Không phải người đã khiến lòng mình chếnh choáng say như khi đầu trần chạy vội dưới nắng, không phải người mà mình đã mơ mộng rồi vẽ ra những câu chuyện rất đỗi viễn vông, mà là bạn, đơn giản và dịu dàng thế thôi.

    Mình của năm mười lăm tuổi đã mặc định rằng sự có mặt của bạn bên cạnh là điều hiển nhiên như thể trứng luộc ăn cùng nước tương sẽ là ngon nhất mà đâu biết rằng yêu thương nào có phải nghĩa vụ. Chờ đợi mỏi mệt rồi thì sẽ tự rời đi.

    Nếu một lần nữa được quay trở lại tuổi mười lăm ấy, nhất định mình sẽ chạy đến bên bạn, nắm lấy tay bạn mà không ngần ngại bất kì điều gì. Mình sẽ bước đi cùng bạn cho đến hết chặng đường bọn mình có thể, để những tháng ngày sau sẽ không còn buồn đau hay là nuối tiếc.

    Nhưng có phải bây giờ đã là quá muộn rồi không?

    Anh sẽ nhớ về em thế nào đây?

    Sẽ là em mỉm cười hay đang lặng yên?

    Cho đến bây giờ, rất nhiều năm đã qua rồi ấy, liệu đã có ai làm lòng anh hết cô đơn hay chưa?

    Sau này, khi em học được cách yêu một ai đó,

    Cũng là lúc anh biến mất giữa biển người mênh mông.

    Sau này, giữa những cơn mưa trắng xóa em đã hiểu được,

    Có những người khi đã lỡ tay vuột mất, em sẽ không bao giờ có thể tìm lại.


    (Trích lời dịch bài hát "Sau này")

    Sứa
     
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng năm 2020
  2. Thiên hi

    Bài viết:
    83
    Câu truyện bạn viết thật giống với những gì trải qua. Tình đầu của mình cũng như thế. Trong suốt 10 năm học chung lớp, mình luôn dành thời gian chỉ để nhìn ngắm người ấy, mình yêu nhưng lại không có can đảm nói ra. Chỉ cần là một bóng dáng lờ mờ thoáng qua mình cũng có thể xác định được đó là người ấy.

    Mình cũng có một ước muốn, đó là nếu như lúc ấy mình can đảm tỏ tình thì có phải bây giờ mình sẽ không tiếc nuối.

    Trên đời này không thể có hai chữ "nếu như", hai chữ này chỉ làm mình thêm tiếc nuối.

    Mà cho tới hiện tại, mình vẫn không thể quên được người ấy. Bạn có tin nổi không? Nghe thật khó tin nhỉ.

    Và mình cám ơn bài viết của bạn. Nó đưa mình về với những tháng năm tình yêu của tuổi học trò.

    Bài viết rất là hay, câu từ mượt mà. Còn một hai lỗi hình như bạn ghi sai hay sao á. Bạn coi lại thử xem.

    Chúc bạn được nhiều độc giả và thành công nhé!

    Có nói sai gì mong bạn bỏ qua cho nhé
     
  3. Sua87264 Bàn phím, bút chì màu, thế giới và Em

    Bài viết:
    73
    Cảm ơn Hi đã ghé thăm và để lại cho mình những lời rất ngọt ngào nghe! Mình sẽ cố gắng nhiều hơn nữa, Hi thấy chỗ nào mình vẫn chưa ổn thì cứ thoải mái góp ý. Người viết như mình còn mong gì hơn nữa chứ!

    Chúc Hi ngày tốt lành *vno 23*
     
    Kiệt, Uất PhongNhung1811 thích bài này.
  4. Thiên hi

    Bài viết:
    83
    Không có chi!
     
    Uất PhongSua87264 thích bài này.
  5. Thần thoại Cố gắng lên!

    Bài viết:
    146
    Bài buồn quá à. Đúng là tình đầu, tình yêu đầu đời lúc nào cũng ngây ngô và trong sáng, nhưng nó cũng là mối tình khắc sâu trong ký ức của chúng ta nhất.

    Bài viết rất hay mà lắng đọng.

    Chúc bạn một ngày mới vui vẻ nhé!
     
    Uất PhongSua87264 thích bài này.
  6. Sua87264 Bàn phím, bút chì màu, thế giới và Em

    Bài viết:
    73
    Cảm ơn Thoại đã ghé thăm nghe. Mình Mong Thoại sẽ vui vì những con chữ mình viết.

    Chúc Thoại tối tốt lành ^^
     
    Thần thoạiUất Phong thích bài này.
  7. NhatChienVanChiVuong Nghiên Nghiên

    Bài viết:
    24
    Không biết phải nói gì. Câu chuyện thật sự đánh trúng vào điểm yếu của mình. Yêu thương đong đầy rồi lại tràn ngập hối tiếc. Chính mình cũng có một đoạn tình cảm như vậy. Nhưng là mình chờ người ấy, chờ đến mỏi mòn. Cuối cùng cũng chờ được ngày người ấy tìm mình nói lời yêu thương. Nhưng chả hiểu vì sao lại rời đi một cách chóng vánh? Là do hết thương, hay vốn dĩ chưa từng thương? Chịu! Tâm là của họ, suy nghĩ là của họ, mình làm như nào cũng đoán không ra.

    Chẳng thà chưa bao giờ có được, còn hơn có được lại phải giương mắt nhìn nó rời đi.

    Câu từ giản dị nhưng thật sự cuốn hút. Khi đọc vào có một chút gì đó buồn, một chút lại lửng lơ, lắng đọng lại vào tận thâm tâm. Cảm ơn bạn vì đã viết một bài hay như vậy!
     
    Uất PhongSua87264 thích bài này.
  8. Sua87264 Bàn phím, bút chì màu, thế giới và Em

    Bài viết:
    73
    Đầu tiên là cảm ơn bạn đã ghé thăm và đem lòng yêu chữ của mình ^^

    Tuổi trẻ í, bọn mình cứ sống hết lòng đi, rồi duyên phận tới đâu thì tới. Ít nhất ngày ấy, dù sao bọn mình cũng đã từng can đảm mà. Không có gì phải nuối tiếc cả!

    Và, hãy giữ gìn những kí ức ấy thật cẩn trọng, vì biết đâu một ngày xanh nào đó, nó lại làm tụi mình vui, đúng hông nè*vno 13*
     
    Uất Phong thích bài này.
  9. Uất Phong

    Bài viết:
    195
    Chào Sứa! Mình là Phong><!

    *vno 20*

    Truyện ngắn này của Sứa, Phong cũng chẳng biết đã đọc bao nhiêu lần rồi mà lần nào cũng vào đọc rồi lặng lẽ ra. Nay vào đây lần thứ n mới quyết định để lại đây chút "dấu vết" của mình.

    Không biết Phong nói chưa nhỉ, từ lần đầu đọc những bài viết của Sứa - chỉ là những bài viết ngắn trong mục tâm sự - chia sẻ thôi đã rất thích văn phong của Sứa rồi. Và Phong nghĩ chắc ai cũng vậy thôi. Nhẹ nhàng, đơn giản nhưng chau chuốt, tinh tế, ngôn từ đẹp (đúng kiểu một người có vốn từ tốt và hay đọc nè ^^) là những ấn tượng đầu tiên của Phong về cách viết của Sứa. Đến bây giờ vẫn vậy, cho dù là thơ hay truyện đều vậy khiến Phong "u mê" không thoát ra được.

    Về riêng truyện này, Sứa vẫn dùng văn phong nhẹ nhàng đó để kể về câu chuyện "tình đầu" buồn man mác nhưng có nét gì đó rất hồn nhiên đúng với tâm hồn một cô gái 18. Phong đọc đến đoạn "mặc định rằng sự có mặt của bạn bên cạnh là điều hiển nhiên như thể trứng luộc ăn cùng nước tương sẽ là ngon nhất" thì tự nhiên cười: Đúng là Sứa dễ thương mình hay nói chuyện đây rồi ^^. Cảm giác như Sứa chỉ muốn kể cho độc giả nghe một câu chuyện buồn man mác, nhẹ nhàng, đơn giản và chỉ vậy thôi.

    Nội dung về "tình đầu" thì Phong không có ý kiến gì vì vẫn chưa có "mảnh tình vắt vai" nào cả ^^. Nhưng Phong cũng chứng kiến kha kha khá mối tình tương tự rồi; từ "nếu như.." luôn thật buồn và day dứt. Tình cảm luôn là thứ khó lý giải và không thể phân định đúng sai. Nhưng Phong nghĩ là "hãy yêu thương nhau khi còn cơ hội".. ^^

    Ừm.. Lan man quá><. Từ ngày quen biết thì hình như đây là lần đầu tiên Phong để lại cảm nhận của mình dưới bài viết của Sứa thì phải. Chỉ muốn nói là thích cách viết của Sứa lắm lắm lắm. Mong Sứa luôn vui vẻ và hạnh phúc nè.

    Yêu thương! ❤
     
    Sua87264 thích bài này.
  10. Sua87264 Bàn phím, bút chì màu, thế giới và Em

    Bài viết:
    73
    Mấy hôm có ghé qua nhà mấy bạn khác, thấy người ta được Phong ghé thăm, viết dài ơi là dài, tự dưng lại buồn một cục. Tưởng Phong không thương, hóa ra là Phong vẫn đọc bài nè ^^

    Sứa viết bài cũng lan man vậy á. Ngủ một giấc dậy, tự dưng chữ nó chạy đùng đùng trong đầu, thế là phải viết ra, không viết ra là bị "chầm cảm" mất!

    Thương Phong đã ghé thăm, mà, hôm nay mới bị bạn bàn bên từ chối á. Từ chối lần thứ en-nờ! Buồn rất nhiều cục TT^TT
     
    Uất Phong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...