Tản Văn Tiết Xuân Ngưng Bích Sầu

Discussion in 'Truyện Ngắn' started by Vong xuyên bỉ ngạn, Feb 16, 2025.

  1. Tiết Xuân Ngưng Bích Sầu

    Thể loại: Tản văn

    Tác giả: Vong xuyên bỉ ngạn

    Cuộc thi nét bút tuổi xanh tuần 2 năm 2025

    Chủ đề: Tết sum vầy, ta lại lạc mất nhau

    Tản văn được lấy cảm hứng từ Truyện Kiều​

    [​IMG]

    Không còn cái không khí lạnh lẽo như cắt vào da, không còn không khí âm u như chiều tà xế bóng. Từ nơi xa, những bầy chim én bắt đầu rủ nhau về xây tổ. Trên những cành cây trơ trọi, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện thêm những chồi non. Rồi những bông hoa đua nhau khoe sắc, đến cả bầu trời cũng trút đi dáng vẻ u ám, khoác lên mình bộ áo mới rực rỡ màu xanh..

    Nơi chốn lầu son hương phấn, xung quanh bốn bề được bao phủ bởi cảnh vật thiên nhiên. Xa xa là những dẫy núi non hùng vĩ, xa xa là những bãi cát vàng mù mịt bụi bay. Ở nơi đây có một người con gái đang ngẩn ngơ tự mình hỏi, nàng đã tự hỏi chính mình rằng, đấy liệu có phải chính là.. Lời báo hiệu của một mùa xuân?

    Mùa xuân.. Mùa xuân không chỉ là mùa đứng đầu trong vòng lập bốn mùa xuân - hạ - thu - đông, mà nó còn là mùa dẫn đầu về độ được người người nhà nhà yêu thích. Vì suy cho cùng so với mùa hạ quá nóng, mùa đông quá lạnh, mùa thu lại thiếu đi một chút sức sống và không khí rộn ràng, mùa xuân lại hội tụ nhiều yếu tố dễ làm người ta dễ chịu. Giống như người đời từng nói:

    Xuân đến trăm hoa nở

    Xuân đến trăm hoa cười

    Cười vì một mùa xuân đến

    Cười vì một mùa đông sang.​

    Nên từ đó có thể thấy, xuân đến không chỉ mang theo niềm vui, mang theo niềm hạnh phúc mà nó còn mang theo cả sự sống và niềm hi vọng cho mọi người về một năm mới bình an.

    Thế nên cũng không khó hiểu khi mùa xuân luôn nhận được sự chào đón nồng nhiệt từ mọi người. Và cả nàng.. chính nàng trước đây cũng từng rất trông đợi mỗi Tiết xuân sang..

    Thế nhưng như nàng đã nói, tất cả cũng chỉ gói gọn trong bốn từ "đã từng trông đợi".

    Bởi, kể từ ngày gia đình nàng gặp nạn, cha và em trai nàng bị vu oan, bị người ta bắt giam, bị đưa vào trong ngục tối. Sau đó giữa hiếu và tình, bản thân nàng chọn bán mình để đền trả công ơn. Thế nhưng ngờ đâu vì nhẹ dạ cả tin nàng bị người ta đem lòng lừa gạt. Sau khi cướp mất cái quý trọng cả đời, người ta lại gạt mang nàng lưu lạc đến tận chốn thanh lâu..

    Thì bắt đầu từ khoảnh khắc đó, vạn sự trước đây từng khiến nàng trông đợi, phút chốc như bọt biển tan tành rồi nàng chẳng dám đợi, cũng chẳng dám trông.

    Vì sao à?

    Vì "nước chảy hoa trôi phận lở làng" nên "nhành hoa nay phải mặc người trồng vun".

    Dù rằng, nàng không phải tiểu thư cành vàng lá ngọc, thân thể tựa quý kim châu nhưng nàng cũng được sinh ra trong một gia đình gia giáo. Từ nhỏ được cha mẹ dạy dỗ, không dám nói là am tường mọi chuyện, nhưng cũng là người biết lễ nghĩa, hiểu lễ nghi. Làm phận nữ nhi, phận đục trong đành rằng chẳng thể đoán. Nhưng chuyện lưu lạc đến tận chốn phong trần cũng thật quá thê lương..

    Từ cảnh nhà được yêu thương phút chốc mộng tan, buộc đành chấp nhận. Buộc phải hạ thấp mình, ngày ngày phải chìm đắm trong tửu lạc hoan ca. Đến nổi nỗi nhớ mẹ nhớ cha, nhớ người thương quê nhà cũng chẳng thể ngỏ, chỉ có thể âm thầm một mình một lẽ ngồi buồn tủi trước ngọn đèn chong.

    Thì thử hỏi ở trong tình cảnh đó nàng còn tâm trí đâu để mà nghĩ chuyện xa xôi.

    Dù cho đấy là lời báo hiệu của đất trời về một mùa xuân trước đây nàng từng trông ngóng, nhưng trước cảnh "cá chậu chim lồng" nó cũng chỉ khiến nàng nhìn cảnh nhớ người, càng nhớ những kỷ niệm xa xưa.

    Nàng nhớ trước đây mỗi lúc vận xuân mẹ sẽ tự tay chuẩn bị cho chị em nàng thêm quần áo mới. Từ chọn kiểu chọn màu, đến từng đường kim mũi chỉ.. tất cả đều do một tay mẹ may ra.

    Nàng nhớ những đêm trừ tịch bên mẹ bên cha, cả gia đình nàng cùng quay quần bên bếp lửa. Cả năm người cùng ăn mì trường thọ, cùng ăn bánh đoàn viên.

    Nàng nhớ ở những ngày khai xuân đầu tiên, ba chị em nàng được mẹ cha cùng cho túi lộc. Rồi khi Thanh minh đến nhà các nàng lại xúng xính áo quần ra ngõ, hòa vào dòng người tấp nập để du xuân.

    Nàng nhớ cả người thương cũng từng dưới trăng, cũng từng trước xuân, cũng từng hò hẹn. Hẹn sang xuân này sẽ cậy nhờ người mai mối, để duyên mình có thể vẹn tròn, để én nhạn có thể thành đôi..

    End.
     
    Last edited: Feb 19, 2025
  2. datcompa1 Ghét nắng nhất!!!

    Messages:
    266
    Chào bạn! Chúc mừng bạn đã hoàn thành bài thi. Sau đây là nhận xét của các giảm khảo ạ.

    Giám khảo 1:

    Ý tưởng của bạn hơi táo bạo, mặc dù ban đầu tôi thấy nó rất lạc quẻ so với tình hình chung. Bạn có nghĩ thế không? ^^

    Hãy kể câu chuyện của bản thân hoặc thực tế hơn bạn nhé!

    Giám khảo 2:

    Câu từ hoa mỹ, gợi hình ảnh nhưng sự chuyển tiếp chưa đủ mượt mà. Văn đang viết cảnh đột ngột chuyển sang viết người mà không có tình tiết quá độ rõ rệt khiến mạch văn bị xáo trộn.

    Việc bạn lấy cảm hứng từ tác phẩm kinh điển nhưng gần như chỉ kể lại câu chuyện bằng một giọng văn khác, mà không có thêm thắt đột phá cốt truyện gốc thì độc giả khó lòng phát giác điểm sáng của bài viết.

    Giám khảo 3:

    Câu từ hay, lời văn đẹp, nội dung rất cảm động, chỉ tiếc là không đủ số từ theo quy định là 950 từ.
     
Trả lời qua Facebook
Loading...