Tiếng Sáo Thiên Thai Tặng Ngô Bích San Ánh xuân lướt cỏ xuân tươi, Bên rừng thổi sáo một hai Kim Đồng. Tiếng đưa hiu hắt bên lòng, Buồn ơi! Xa vắng, mênh mông là buồn.. Tiên Nga tóc xõa bên nguồn. Hàng tùng rủ rỉ trên cồn đìu hiu; Mây hồng ngừng lại sau đèo, Mình cây nắng nhuộm, bóng chiều không đi. Trời cao, xanh ngắt. - Ô kìa Hai con hạc trắng bay về Bồng Lai. Theo chim, tiếng sáo lên khơi, Lại theo giòng suối bên người Tiên Nga. Khi cao, vút tận mây mờ, Khi gần, vắt vẻo bên bờ cây xanh, Êm như lọt tiếng tơ tình, Đẹp như Ngọc Nữ uốn mình trong không. Thiên Thai thoảng gió mơ mòng, Ngọc Chân buồn tưởng tiếng lòng xa bay.. Bích Khê Trên đây là bài thơ theo bản in lần thứ 2 năm 1941. Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc thành bài hát cùng tên. Bài thơ này từng được sử dụng trong phần đọc thêm SGK Văn học 11 giai đoạn 1990-2006, nhưng đã được lược bỏ trong SGK Ngữ văn 11 từ 2007. Nguồn: 1. Thế Lữ, Mấy vần thơ, NXB Hội Nhà văn, 1992 2. Tinh tuyển văn học Việt Nam (tập 7: Văn học giai đoạn 1900-1945), Trung tâm Khoa học xã hội và nhân văn quốc gia, NXB Khoa học xã hội, 2004 3. Hoài Thanh, Hoài Chân, Thi nhân Việt Nam, NXB Văn học, 2007