03/2016 R.I.P anh, một người đàn ông bản lĩnh sống đúng nghĩa ít ỏi còn tồn tại trên thế giới này. Trần Lập có lẽ là một trong số rất ít ca sĩ hát live còn hay và cảm xúc hơn là hát trong phòng thu. Bài hát này được biểu diễn trong liveshow cuối cùng của anh: "Đôi bàn tay thắp lửa" trước 2 tháng anh qua đời khi vẫn đang phải điều trị trong bệnh viện bởi căn bệnh ung thư. Liveshow tổ chức với mục đích kêu gọi mọi người ủng hộ và phòng chống căn bệnh ung thư ở nước ta. Trước cuộc họp báo ban tổ chức đã phải tính đến chuyện anh sẽ phải ngồi trên xe lăn để hát cho khán giả. Có lẽ anh rất mệt nhưng vẫn rất kiên cường. Tạm biệt, Anh cất bước về nơi xa ấy - Sống một đời rực cháy mỗi phút giây. Lời bài hát Tiếng gọi là những tâm sự tình cảm của Trần Lập dành cho "người vợ chiến binh" sau 10 năm gắn bó, đã luôn ở bên anh dù gặp mọi khó khăn. Lời bài hát: Em cười thứ tha: Gõ lên cánh cửa nhỏ Đánh thức ước muốn từng ngủ quên Gọi tên tôi thoát xa cơn mơ nào Chênh vênh bờ đêm sâu bao gọi mời Em kề vai tôi ngồi bên thềm Bỏ lại đằng sau những khúc quanh co Và cám dỗ để quay về Ở đó có tôi với em Này đây tiếng gọi rất mềm Thổi ngọn lửa bùng trong mắt thêm sâu Hẹn ước ngày tháng êm đềm Tiếng gọi rất quen nơi khung trời bỏ ngỏ Nuôi những ao ước dù lẻ loi Gọi tên tôi vượt qua những hãi hùng Chênh vênh bờ đêm sâu bao gọi mời Em kề vai tôi ngồi bên thềm Bỏ lại đằng sau những khúc quanh co Và cám dỗ để quay về Ở đó có tôi với em Này đây tiếng gọi rất mềm Thổi ngọn lửa bừng trong mắt thêm sâu Hẹn ước ngày tháng rất xa.. Gương soi thật nhiều chỉ vậy thôi Sóng gió bên đời hỏi chính mình Lựa chọn một lối để bước đi: Dừng chân hay băng qua tiếng gọi! Em kề vai tôi ngồi bên thềm Bỏ lại đằng sau những khúc quanh co Và cám dỗ để quay về Ở đó có tôi với em Này đây tiếng gọi rất mềm Thổi ngọn lửa bừng trong mắt thêm sâu Hẹn ước ngày tháng êm đềm.. Thổi ngọn lửa bừng trong mắt thêm sâu Hẹn ước ngày tháng rất xa.. Bỏ lại đằng sau những khúc quanh co Và cám dỗ để quay về.. Thổi ngọn lửa bừng trong mắt thêm sâu Hẹn ước ngày tháng rất xa.. Thổi ngọn lửa bừng trong mắt thêm sâu Hẹn ước ngày tháng êm đềm.. ANH ĐI RỒI Tác giả: Lê Nam Thắng, thứ trưởng bộ Thông tin & Truyền Thông viết tặng gia đình Trần Lập Anh đi rồi, nắng tắt giữa chừng xuân Em ở lại nhớ đừng buồn em nhé Con còn nhỏ em cũng còn rất trẻ Người đàn bà bé nhỏ của anh Anh đi rồi, đời vẫn mãi tươi xanh Em ở lại chớ đừng rơi nước mắt Dẫu vẫn biết tim em giờ đau thắt Mạnh mẽ lên em đi tiếp chặng đường dài Anh đi rồi, đâu còn thấy ngày mai Chuyến đi này khác những lần đi trước Chẳng hẹn ngày về nhưng chân anh phải bước Xa cách rồi mãi mãi sẽ chia phôi Anh đi rồi, hương còn đọng trên môi Mùi tóc em thủa chúng mình quen biết Tình chồng vợ vẫn mặn nồng da diết Bao năm rồi ân ái chẳng nhạt phai Anh đi rồi, cuộc sống lắm chông gai Em sẽ phải một mình mình bươn chải Anh chẳng còn được giúp em mãi mãi Xin lỗi mình anh không thể bên em Anh đi rồi, chắc mọi chuyện sẽ quen Nỗi buồn cũng nguôi ngoai cùng năm tháng Con sẽ lớn sẽ giúp em cáng đáng Ở nơi xa anh mãi độ cho mình Anh đi rồi, mang theo cả ân tình Xót thương em người đàn bà tần tảo Đã cùng anh vượt biển đời giông bão Chỉ tiếc rằng anh nằm lại giữa trùng khơi Anh đi rồi, em chắc sẽ chơi vơi Nếu có gặp người yêu em chân thật Đừng ngại ngùng chẳng có gì để mất Cảm ơn ai đưa em cập bến đời Anh đi rồi, đừng khóc nữa em ơi Để các con vững vàng qua sóng gió Vĩnh biệt em người đàn bà bé nhỏ Nắng tắt rồi anh phải đi thôi.