Thượng Thần Sủng Quân - Hoa Thành

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Hoa Thành, 23 Tháng mười một 2019.

  1. Hoa Thành

    Bài viết:
    1
    Tên truyện: Thượng Thần Sủng Quân

    Tác giả: Hoa Thành

    Thể loại: Huyền nhuyễn, nữ sủng nam, xuyên không, tình cảm, hài hước, 1vs1

    Link thảo luận:
    [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Của Phong Hoa

    Văn án: Hạ Tịch vốn là một đọc giả V của văn học Tấn Giang, sau khi đọc xong một quyển truyện đầy cẩu huyết, thì nàng đã có chút lỡ lời, thế mà lại bị một hệ thống bắt đi mất và phải xuyên vào chính quyển tiểu thuyết đầy cẩu huyết ấy.

    Hừ, xuyên thì xuyên, Hạ Tịch ta không sợ trời, không sợ đất, xuyên không thì có làm khó gì được ta.. chỉ là có tên nam nhân này ngoại trừ rất rất đẹp mắt ra thì hơi ngạo kiều thì phải.

    Thế là cuộc sủng phu đầy gian nan của Hạ Tịch bắt đầu từ đây

    Hệ thống tỏ vẻ: Tiểu tỷ tỷ, ta đưa cô đến đây để cứu vớt chúng sinh chứ đây phải để bắt lấy nam nhân nhà người ta

    Nhân vật chính: Hạ Tịch x Tịnh Diễm

    Thượng thần uy vũ có chút thần kinh x Thượng thần phản diện phúc hắc có chút ngạo kiều
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng mười một 2019
  2. Đăng ký Binance
  3. Hoa Thành

    Bài viết:
    1
    Chương 1: Xuyên rồi (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hạ Tịch là một đọc giả Vip của văn học Tấn Giang, số tác phẩm cô đã đọc có lẽ đã gấp đôi luôn cả số tuổi của cô. Cô cũng có thể được xem là một đọc giả ngoan ngoãn, không bình luận, bình phẩm dù nó nó tệ cỡ nào. Nhưng mà vào một ngày nắng ấm, mặt trời lên cao rực rỡ, cuối cùng cô đã hiểu ra một đạo lý làm người..

    Nếu bạn đủ xui, thì khẩu nghiệp dù chỉ là một lần cũng có thể gặp báo ứng.

    Hiện tại cô đang ở một không gian đầy.. ngọt ngào. Đúng thật là ngọt ngào đấy, toàn màu hồng thì không phải ngọt ngào hay sao hả! Nhìn cái không gian này mà tâm tình cự kì nhức nhối.

    Rõ ràng mới một phút trước cô vẫn còn đang hăng say mắng chửi tên tác giả thiểu năng, cùng với cái tình tiết đầy cẩu huyết ấy. Thế mà, chớp mắt một cái cô liền ở đây.

    Hừ, bà đây muốn về nhà, ta còn chưa mắng người xong cơ mà.

    Ta đây phải về nhà, về nhà, về nhà.

    [ Tiểu tỷ tỷ, có muốn cứu vớt chúng sinh không.] . Một âm thanh như tiếng trẻ con, đầy sức sống vang lên.

    Hạ Tịch: "..."

    Ồ, cô đã gặp hệ thống trong truyền thuyết rồi à.

    [ Tiểu tỷ tỷ, tiểu tỷ tỷ có muốn cùng ta cứu vớt chúng sinh không nào] . Âm thanh đó lại vang lên một lần nữa.

    "Không."

    [ Tiểu tỷ tỷ thật phũ phàng, nhưng ta thích. Ta quyết định rồi, ta sẽ chọn tiểu tỷ tỷ.] .

    "Không cần, ta đây muốn về nhà.".

    [ Tiểu tỷ tỷ, không làm thì không về được đâu, tỷ suy nghĩ kỹ đi mà, cứu vớt chúng sinh thì có gì không tốt chứ.]

    "Không làm thì không về được. Cái thao tác gì thế này.".

    [ Tiểu tỷ tỷ, ta bắt đầu điếm ngược đấy nhé.] .

    5..

    4..

    3..

    "Làm làm làm, ta đồng ý là được chứ gì.". Vì cái mạng nhỏ này của mình, cứ thử đi. Chỉ là cứu vớt chúng sinh thôi, không khó.

    Cô còn phải về để xử lý tên tác giả thiểu năng nữa chứ, hắc hắc hắc.

    Là một đọc giả đã quá quen thuộc với văn xuyên không hệ thống này, cô rất hiểu rõ quy trình.

    Lúc này không còn tiếng âm thanh đếm ngược nữa, thay vào đó là các dãy dữ liệu xuất hiện trên một cái màn hình.

    Họ tên: Hạ Tịch.

    Tuổi: Không rõ.

    Acc đăng nhập: Thượng thần viễn cổ Hạ Tịch.

    [ Nhiệm vụ của ký chủ là tiến vào một thế giới đã chỉ định sẵn. Tiến hành việc trở thành Thần của thế giới đó, tự xây dựng lại cốt truyện, cứu vớt nhân vật phản diện hắc hóa.] .

    "Không phải là cứu vớt chúng sinh hay sao, bây giờ lại trở thành thần rồi.".

    [ Thần chính là đấng tối cao nhất, trở thành thần thì sẽ cứu vớt chúng sinh thôi.] .

    "Vậy thì ta hiểu nhưng cứu vớt nhân vật phản diện là như thế nào? Lúc nãy ngươi đâu có nói.".

    [ Chưa nói à. Chắc quên thôi, tiểu tỷ tỷ đừng lo, nhiệm vụ này rất dễ.]

    "Nhưng ta phải tiến vào thế giới nào đây?"

    [ Thế thì phải xem vận khí của tiểu tỷ tỷ rồi] .

    "Ngươi là hệ thống mà thế à.."

    [ Tiểu tỷ tỷ bắt đầu dịch chuyển thôi nào] .

    "Ấy khoan". Sao hệ thống này lại có vẻ vô dụng thế hả? Không có hướng dẫn người mới à?

    Hạ Tịch vừa kịp nói một câu thì trước mắt đã tối sầm.

    * * *

    "Thượng thần, người tỉnh dậy rồi". Một giọng nói trong trẻo vang lên bên tai Hạ Tịch.

    Hạ Tịch giật mình một cái, cố mở mí mắt ra, cảnh tượng trước mắt ập vào một cái, khiến cho Hạ Tịch phải nhắm mắt lại thêm lần nữa.

    Hệ thống chết tiệt đó lúc đầu đưa cô tới không gian màu hồng thì thôi đi, bây giờ có màu vàng chói lóa như thế, đúng là hại mắt.

    Mở mắt ra thêm lần nữa, hình ảnh dần dần rõ ràng.

    Cô đang nằm trên một cái giường bằng.. vàng. Ồ, ta xuyên vào một vương giả à.

    Nhìn lên trên, lụa đỏ thướt tha, bốn góc đỉnh giường là những viên ngọc châu lấp lánh.

    Nhìn xuống dưới, quần áo hồng y, bên cạnh là một cây thiết kiếm.

    Hạ Tịch: "..."

    Đi ngủ mà để kiếm bên mình thật quá nguy hiểm.

    Nhìn sang bên trái là một nữ tử bộ mặt đáng yêu, tóc xõa đen tuyền, đang nhìn qua đây.

    Trong ánh mắt nữ tủ kia loé lên tia lo sợ, ngập ngừng hỏi: "Thượng thần, người tỉnh dậy rồi, thân thể người có sao không.".

    Hạ Tịch nói: ".. Không sao, ngươi cứ lui ra đi.".

    Nữ hài tử kia như được đặc xá liền chạy ra ngoài.

    Hạ Tịch: "..."

    Ta rất đáng sợ à. Lượng tin tức có hơi lớn khiến Hạ Tịch hồ đồ ngồi thừ ra đó.

    [ Chúc mừng tiểu tỷ tỷ đã xuyên thành công. Đây là thế giới của "Thượng Thần là tiểu bạch thỏ". Acc đăng nhập cố định, "Thượng thần viễn cổ Hạ Tịch.". Chủ nhân của Thanh Hoa cung. Vũ khí, kiếm Đoạt Thiên.] .

    [ Tùy theo cốt truyện mà hệ thống sẽ có những nhiệm vụ được mở khóa. Chúc tiểu tỷ tỷ sử dụng vui vẻ.] .

    "Khoan đã. Hệ thống kia mi ra đây. Bà đây chắc chắc sẽ đập chết ngươi. Tại sao lại đưa ta vào một quyển tiểu thuyết thiểu năng như thế, còn là quyển tiểu thuyết gián tiếp khiến bà đây bị ngươi bắt được, trả lời mau.".

    [ Tiểu tỷ tỷ, là do vận khí của tỷ quá thấp đấy chứ, người ta có biết gì đâu.] .

    "Hừ, xuyên vào quyển tiểu thuyếthiểu năng vừa đọc xong, đúng là khó chấp nhận. Nhưng mà khó chấp nhận hơn nữa là.. Mẹ nó, Thượng thần Hạ Tịch là cái giống gì? Khi đọc xong cả quyển thì nhân vật này không hề xuất hiện. Cái thân phận này ngươi nhặt ở đâu ra đấy hả?".

    [ Người ta là vì tiểu tỷ tỷ mà làm ra đấy, người ta đúng là đáng yêu thật mà.]

    "Đáng hận thì có."

    Hừ "Thượng Thần là tiểu bạch thỏ." là một quyển tiểu thuyết ngôn tình với motip quen thuộc.

    Nữ chính Nguyệt Du do có phụ thân và mẫu thân đều là Thượng Thần nên sinh ra cũng chính là Thượng Thần sẵn rồi. Do được bảo bọc và cưng chiều không cho tiếp xúc với bên ngoài nhiều nên hình thành tính cách ngây thơ, trong sáng. Đó là lý do khiến cho tên truyện là "Thượng Thần là tiểu bạch thỏ.".

    Nam chính Minh Phượng chính là Thái tử trên thiên giới, tuy là con thứ nhưng được yêu thương nên nên dễ dàng làm Thái tử. Tính cách nếu nói theo thời hiện đại thì chắc gọi là phúc hắc, không xem ai ra gì.

    Lúc nam nữ chính gặp nhau thì nhất kiến chung tình, nữ ngại không dám nói ra, nam thì cứ trêu chọc nữ, cứ ngọt ngọt ngào ngào.

    Ngọt ngào xong thì phải ngược, nữ hiểu lầm nam nên đi theo phản diện là Tịnh Diễm. Ngược qua ngược lại một chút thì lại bắt đầu lăn giường. Thế lại mọi chuyện ổn thỏa.

    Được một lúc thì Tịnh Diễm bắt đầu chức trách "phản diện" của mình. Tự bản thân đứng lên tạo phản, cuối cùng thì bị hào quang của nhân vật chính đánh bại. Nam nữ chính thì hạnh phúc bên nhau. Happy Ending.

    "Mà khoan! Hệ thống thế thân thể này của ta là ai?". Vừa dứt lời thì trên màn hình lại tiếp tục xuất hiện vài dòng chữ.

    Acc đăng nhập: Thượng Thần viễn cổ Hạ Tịch.

    Đặc điểm: Tuổi rất lớn.

    Vũ Khí: Kiếm Đoạt Thiên. Nhiệm vụ chủ yếu: Làm màu.

    Tu vi: Cao ngất ngưỡng, đánh đâu thắng đó.

    Quà tặng kèm: Thân phận này rất được kính ngưỡng, hoang nghênh ở Thiên giới. Là Idol của mọi người.

    "Quà tặng kèm là cái quái quỷ gì.".

    [ Người ta rất thích tiểu tỷ tỷ nên tỷ mới có đặc quyền này đó.] .

    "Tạm chấp nhận đi. Thế bây giờ cốt truyện đến đâu rồi.".

    [ Vài ngày nữ sẽ là ngày nam nữ chủ gặp nhau ở lễ mừng thọ một trăm năm một lần của Thiên Quân.] .

    "Cái chi tiết này làm làm ta bực mấy ngày lận đấy. Thần Tiên mà còn mừng thọ gì nữa.".

    [ Nhiệm vụ đầu tiên: Mời tiểu tỷ tỷ tham gia lễ mừng thọ, không được từ chối.] .

    Hạ Tịch: "..."

    Bà đây đến đó để coi nam nữ chính nhìn nhau à.

    [ Tiểu tỷ tỷ cố lên, cùng nhau hoàn thành giấc mộng trở thành thần, cứu vớt chúng sinh.] .

    "Không, bổn bảo bảo không muốn.".

    [ Tiểu tỷ tỷ cố lên nào.] .

    "Người đâu.".

    Vừa mới dứt lời thì hai tiểu cung nữ đã hốt hoảng chạy vào. "Thượng.. thượng thần có gì sai bảo.".

    Ta đáng sợ lắm à. "Nếu ta nhớ không lầm thì vài ngày nữa sẽ đến tiệc mừng thọ của Thiên Quân đúng không?".

    "Đúng.. đúng vậy ạ.".

    "Thế thì các ngươi mau đi truyền tin, đến ngày đó bổn thượng thần sẽ đích thân đến chúc mừng. Xong rồi đấy, lui ra đi".

    "Nô tỳ tuân lệnh.".

    Đợi hai tiểu cung nữ đi ra ngoài, Hạ Tịch đến gần gương để xem thử dung mạo của nhân thể này.

    Wow. Tướng mạo và khí chất quả nhiên tuyệt vời. Đôi mắt sắc xảo, con ngươi như mặt nước trong, cực nhạt. Mi mục như họa, môi mỏng mảnh mai, da trắng như tuyết lại khoác thêm bộ hồng y, quả nhiên là mỹ nữ. Tuy rằng tuổi hơi lớn nhưng dung mạo lại trẻ như hai mươi. Khí chất của người này đem lại cảm giác cao cao tại thượng, không cách nào với tới được. Trong đó lại lẫn một chút như người từng trải.

    "Hệ thống ngươi lần này làm tốt đấy chứ.".

    [ Tiểu tỷ tỷ quá khen rồi, người ta sẽ ngại đó.] .

    Hạ Tịch: "..."

    * *

    Tác giả: Mong mọi người yêu thích tác phẩm này của ta. Hy vọng đọc giả khi đọc tác phẩm này xin hãy đơn ký thành thành viễn chính thức đã có lợi làm động lực cho tác giả. Thân ái.
     
    Leon, Phùng Linh NhiT Binh Phuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 28 Tháng mười một 2019
  4. Hoa Thành

    Bài viết:
    1
    Chương 2: Gặp mặt

    * * *


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tại một nơi nào đó trên Thiên giới, chúng tiên gia đều đang đứng thành nhóm để bàn tán việc gì đó có vẻ rất trọng đại.

    "Các ngươi đã nghe tin gì chưa, Thượng Thần Hạ Tịch lần này sẽ đích thân đến tiệc mừng của Thiên Quân đấy.".

    "Có chắc không vậy, ngài ấy đã ở ẩn ở Cung Thanh Hoa bao nhiêu lâu rồi, tại sao bây giờ lại muốn ra ngoài thế?".

    "Tin này chắc chắn là đúng, chính tai ta nghe cung nữ của Cung Thanh Hoa truyền ra cơ mà, không sai vào đâu được".

    "Từ khi ngài ấy nhường ngôi lại cho Thiên Quân để sống cuộc sống an nhàn thì đã không quan tâm chuyện thế sự nữa, bây giờ đi ra ngoài chắc có chuyện lớn đấy".

    "Ta nghĩ rằng chuyện chúng ta phải lo là về Thái Tử Minh Phượng đấy chứ".

    "Đúng đấy, ai trên Thiên giới này không biết rằng Thượng Thần Hạ Tịch chính là ánh trăng sáng trong lòng Thái Tử Minh Phượng."

    "Haha, đúng đấy"

    Chúng tiên nhân cứ mãi buôn chuyện mà không phát hiện ra, ở phía xa xa có người đã nghe hết toàn bộ câu chuyện. Người đó không ai khác chính là Hạ Tịch.

    "Này hệ thống, cái chuyện ánh trăng sáng là sao đây?".

    [ Tiểu tỷ tỷ, tỷ không thấy làm ánh trăng sáng của nam chính thì sẽ rất ngầu hay sao.]

    "Thế còn việc nhường ngôi cho Thiên Quân là như thế nào, ngươi mau giải thích đi."

    [ Tiêu tỷ tỷ, thân thể mà tiểu tỷ tỷ đang sử dụng có thân phận rất lớn đó nha. Không chỉ đơn giản là thượng thần viễn cỗ đâu, thân thể này có địa vị rất cao đến cả Thiên Quân còn phải nể sợ, tự dựa vào sức mạnh để tự làm chủ đất trời, tự định ra Thiên quy. Sau đó thì nhường ngôi lại cho Thiên Quân, bản thân thì sống an nhàn ở Thanh Hoa Cung.] .

    [ Tiểu tỷ tỷ có hài lòng với sự sắp xếp này của hệ thống không, người ta đã rất cố gắng đó.] .

    "Thế giá trị vũ lực là bao nhiêu"

    [ Mạnh ơi là mạnh luôn, có pháp lực rất rất mạnh.]

    "Tốt lắm, ngươi cuối cùng cũng đã có ích đấy".

    Hệ thống: [..] . Tiểu tỷ tỷ mà nói vậy nữa là ta dỗi thật đấy.

    Không nói chuyện với hệ thống nữa. Hạ Tịch bắt đầu thử triệu hồi thú cưỡi ra. Kết quả nàng triệu ra được một ngọn lửa, ở chỗ sâu của ngọn lửa, phảng phất có phượng hoàng đang bay lượn, tiếng hót của phượng hoàng xuyên như muốn thủng cả ngọn lửa.

    Hạ Tịch: "..."

    Điểm làm màu bổn cô nương cho 100 điểm.

    Ngọn lửa ấy vẫn tiếp tục cháy, ánh hào quang bắt đầu tỏa chiếu, lông vũ bắt đầu tung phầng phật, hiện ra một con phượng hoàng có bộ lông sặc sỡ màu đỏ, đuôi dài phất phơ màu vàng.

    Hạ Tịch: "..."

    Màu đẹp đấy.

    Sau khi nhận xét một cách khách quan, Hạ Tịch bắt đầu cưỡi lên con phượng hoàng đó, vừa ngồi xuống phượng hoàng liền vút bay đi, tiếng gió vút bên tay cùng với tiếng của hệ thống.

    [ Tiểu tỷ tỷ, đã sắp đến nơi diễn ra yến tiệc rồi, tiểu tỷ tỷ cố lên.]

    "Ừm".

    Đi đến nơi tổ chức yến tiệc của Thiên Quân, Phượng Hoàng vững vàng dừng bên ngoài chỗ ở của Thiên Quân, ngoài cửa có không ít vật cưỡi và phi hành pháp bảo của chúng tiên nhân. Hạ Tịch đi vào bên trong, nhìn thấy được người đến là ai, các chúng tiên đều dừng bước, hướng về phía nàng mà cuối người chắp tay thi lễ: "Bái kiến Hạ Tịch Thượng Thần."

    Hạ Tịch chỉ đơn giản "Ừm" một tiếng. Dù sao cỗ thân thể này cũng không bao giờ ra ngoài, phản ứng thế nào cũng không lo bọn họ nghi ngờ.

    Ở giữa chúng thần tiên mang bạch y, bộ hồng y của nàng đặc biệt chói mắt, thần sắc thanh lãnh đoan trang, ẩn ẩn phát ra khí thế khiến người người kinh sợ, uy áp của thượng thần viễn cổ đúng là thập phần kinh người.

    Chào hỏi với chúng thần tiên ở phía ngoài xong, Hạ Tịch đã di chuyển đến đại sảnh của yến hội. Nhìn về vị trí cao nhất đang ngồi ở đó đương nhiên là Thiên Quân và Thiên Mẫu. Nhìn thấy Hạ Tịch, Thiên Quân vội bước xuống chào hỏi:

    "Hạ Tịch Thượng Thần có thể đích thân đến dự tiệc mừng thọ của ta, điều này thật đúng là vinh hạnh".

    Hạ Tịch vẫn là một bộ dạng cao quý lãnh diễm nói: "Lễ mừng thọ của Thiên Quân quan trọng như vậy, ta không đến không phải quá thất lễ hay sao".

    "Không dám, không dám. Thượng Thần Hạ Tịch đây chúc mừng thật sự là điều đáng vinh hạnh. À, sẵn đây xin giới thiệu với Thượng Thần đây là con trai thứ của ta, Thái Tử Thiên Giới Minh Phượng."

    Hạ Tịch nhìn chàng trai đang đi đến, thân mang bạch y, gương mặt vẫn còn chút non nót nhưng đầy ý cười. Nam nhân đó khẽ mở miệng: "Bái kiến Hạ Tịch Thượng Thần, nghe danh đã lâu".

    Hạ Tịch chỉ gật gật đầu xem như chào hỏi và "Ừm" một tiếng xong lại hỏi tiếp.

    "Người này chắc là Thái Tử Minh Phượng đi, người con thứ ở đây rồi vậy xin hỏi con trai cả đâu.". Bổn cô nương vẫn chưa quên nhiệm vụ hôm nay của mình đâu.

    Nghe câu hỏi của Hạ Tịch, nét cười trên mặt Thiên Quân hơi dừng lại nhưng vẫn tiếp túc tươi cười: "Hạ Tịch Thượng Thần hỏi về con trai cả của ta là do có việc gì à".

    "Có chút việc, ta muốn gặp hắn chẳng lẽ Thiên Quân không đồng ý". Khi nói Hạ Tịch cố tình nhấn mạnh từ Thiên Quân, hừ ông ta quên là ai nhường lại cho ông ta à.

    "Ta không có ý đó, người đâu mau mời Tịnh Diễm đến đây". Thiên Quân có vẻ không hài lòng ra lệnh.

    Đợi một lúc, có một nam nhân từ từ tiến tới, nhìn kỹ lại chính là một người cực kỳ cực kỳ xinh đẹp. Từ xinh đẹp để hình dung nam nhân thì có chút không hợp lý, nhưng Hạ Tịch cảm thấy, chỉ có từ này mới có thể hình dung hắn phù hợp nhất.

    Trên người hắn mặc bộ trường bào màu đỏ có hình rồng bay lượn, tay áo rộng và vạt áo dài chạm đất, trên tay cầm một chiếc quạt gấp, cán ngọc làm bằng ngọc màu máu.

    Hạ Tịch: "..."

    Hệ thống, ngươi đưa nhầm thông tin cho ta đúng không, hắn không được yêu thương cơ mà, nhưng tại sao ăn mặt còn hoành tráng hơn cả tên Minh Phượng kia vậy hả?

    [ Tiểu tỷ tỷ, hắn không được yêu thương nhưng hắn rất mạnh mà, những thứ đó là hắn tự tay có được đấy, thật đáng thương mà, vậy nên tiểu tỷ tỷ hãy yêu thương hắn thật tốt nhé.] .

    Hạ Tịch: "..."

    Cái giọng điệu cha mẹ giao con gái cho nhà chồng là như thế nào hả.

    Nhưng cái bất ngờ không phải là trang phục của hắn mà chính là gương mặt. Gương mặt của hắn vô cùng xinh đẹp, có một loại mỹ cảm ép người một cách quái gở, đứng trước mặt hắn, sẽ khiến người ta xấu hổ muốn độn thổ vì nhan sắc của chính mình. Đặc biệt là đôi mắt hoa đào đó, giống như chứa đựng một hồ nước xuân trong đó, khiến người khác phải đắm chìm trong đó.

    Quanh người vương vấn một luồng khí tức lạnh lẽo, không thể khiến người ta cảm thấy hắn dịu dàng, trái lại có cảm giác tôn quý và lạnh nhạt đầy xa cách.

    Hắn chỉ cần đứng yên đó thôi, cho dù có bao nhiêu mỹ nam bên cạnh thì hắn vẫn cứ bắt mắt nhất, rực rỡ nhất.

    Hắn khẽ mở miệng: "Bái kiến Thượng Thần Hạ Tịch". Giọng nói của người đàn ông mang theo âm đuôi gợi cảm, nghe khiến lòng người tê dại.

    Hạ Tịch: "..."

    Hắn như vậy thì làm sao ta diễn tiếp được đây hả.

    [ Tiểu tỷ tỷ đừng lo, nhìn hắn vậy thôi chứ hắn rất thích tiểu tỷ tỷ đấy.]

    "Thích ta?". Hạ Tịch có chút hiểu kì mà hỏi ngược lại.

    [ Đây chính là quà mà hệ thống tặng cho tiểu tỷ tỷ đấy, hắn xem tiểu tỷ tỷ như là ánh trăng sáng vậy, không tin thì cứ nhìn hắn kĩ lại đi.]

    Hạ Tịch: "..."

    Lại là ánh trăng sáng à. Nhưng nghe hệ thống nói vậy, bất giác Hạ Tịch đánh giá lại con người trước mặt. Quả nhiên trên gương mặt xinh đẹp đó có vài phần mong chờ rất kính đáo. Hạ Tịch khẽ cười mỉm

    "Miễn lễ đi, ngươi là Tịnh Diễm đúng không".

    Tịnh Diễm vừa nghe thấy nàng trả lời mình, khuôn mặt đầy ý cười trả lời: "Vãn bối chính là Tịnh Diễm".

    Khóe môi Hạ Tịch bất giác giương cao hơn: "Hừm.. Nghe rất đặc biệt, bây giờ ngươi hãy đi theo ta đi".

    "Hả". Không chỉ riêng Tịnh Diễm mà cả Thiên Quân cùng Minh Phượng đều cực kì bất ngờ với câu nói của Hạ Tịch.
     
    Alissa thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...