Thu Gọi Hồn Theo Gió Tác Giả: Thanh Hoàng Từng ngày trôi qua, có bao là cách trở, Em xa rồi những chiều ấm chưa lên Nắng còn đây, rơi đều lên mái tóc, Nghe sờn vai, lấm tấm giọt tình sương. Khi thu vàng, lặng im nghe câu hát, Bỗng chập chùng dây cung tơ dương cầm, Gọi gió dịu êm. Khi mưa về, tình ta lên tiếng sóng, Ướt môi mềm chưa nhạt lệ, tiếng sầu đưa. Ngày ấy, cũng là ngày xuôi mái tóc. Làn tóc đen huyền, Cuộn vào nhói tim côi. Gió ru ai, sao gió lạnh đêm dài, Nghe nói thầm, Tựa vào làn tóc còn xanh. Anh vẫn cười, nhẹ ru em khẽ nói Anh đi rồi, ngày mai em buồn không.. Có những đêm chưa sáng niềm hi vọng, Chấp cánh xa vời, tặng em áo mây đan một nửa Mây xa ta một chiều thu không hát, Thu vàng úa đọng trên màu lạnh ngắt, Ngàn thông buồn, nghe vọng sầu đêm khuya. * * *