THU ĐIÊN Can't you see / i'm breaking.. (Liệu anh có thể / thấy em đang vỡ nát) Try gettin' through this weekend (Đang gượng gắng sống tiếp thêm một tuần mệt mỏi nữa) Hold my hand/ and take me home (Hãy nắm tay em đi, và đưa em về nơi tổ ấm) Fill my soul/ (Lấp đầy tâm hồn em) And fill my dome (Lấp đầy vùng trời em) I see my blood (Em thấy những giọt máu) Fallin' down (Tuôn xuống) On my neck (Nơi vùng cổ) I know (Em biết) I'm dying (Mình không còn thời gian) Mùa thu kia không ai ôm anh Lặng im yêu thương sao mong manh Tim anh ở đâu Em trả lại đi Nhớ về quãng trời thu vào năm ngoái Giữa trời mưa Không một ai Họ nói anh không kiểm soát được câu nói Nhưng Anh biết rằng mình chưa từng điên Y tá ra vào đang thay phiên Quá nhiều thuốc khiến anh mất nhận thức Mất ngủ nhiều đêm cơ thể không còn sức Uh Khoác bộ đồ màu xanh Thu mình vào nơi ban công Đằng sau không em ôm Yah Ngắm bầu trời thật lâu Biết không còn thời gian Thấy mùa thu trôi qua mau Cô đơn trong anh đôi khi lại ập tới Anh biết mình cần được trao lời ủi an Đây không phải lúc Để có những cảm xúc Nặng nề khi mới 17 tuổi phải mang Họ nói em điên nhưng không hề biết rằng Đợi chờ một người khó đến ra sao Một nhát dao ngang Vừa mới đây thôi Anh chìm trong máu (no no) Và Tận thế như đang đến gần (yeah) Đầu tóc nâu đen rối bời Lẽ nào anh đã Không còn Yêu em Để mặc nơi đây Không một ai ôm.. Mùa thu ngày đó k còn e, a k còn buồn giữa đêm dài phố vắg Cùng nhữg áh đèn lộg lẫy và xa hoa thả trôi 1 mình cô đơn kèm thuốc đắng Nụ hôn còn đọng trên cổ khi ta say? Vết thươg đã cắt khi nào t đâu hay A còn chưa biết ngày nào ta xa nhau, chỉ còn biết tim mình quặng cơ thể lại rất đau Yah, từng tế bào chết đang xâm lấn con tim a dần vụn vỡ Cùng những mất mát kỉ niệm lại xa tựa như là cơn mơ Dừng chân 1 chút để a còn biết mùi hương e đọng nơi đây Thu đông hạ qua đem theo hương gió vội xa nơi này Hold up Liệu còn 1 phút để a từ bỏ nơi e? Liệu e có chắc khi k còn a, e còn thu mình trong đêm? Bức thư cuối cùng a gửi tặng e vào lúc 2 3 giờ sáng Tạm biệt chào em cùng tuổi 17 nặng hạt trên vai còn mang..