Tên bài thơ: Thời gian ơi đừng vội Tác giả: Tháp Nhân Nhìn qua khung cửa sổ Thấy thời gian vội vàng Cây bàng đông rụng lá Vội gọi một người sang. Gió mang về nỗi nhớ Bóng gầy những mùa xưa Áo dài ngày em đến Nhuộm trắng buổi hoàng hôn. Thời gian đi im lặng Em cũng lặng lẽ đi Anh vẫn chưa kịp dặn Những lời yêu thầm thì. Mắt nhìn thu hiu hắt Nghe lá rụng ngoài hiên Ôi bao nhiêu chiếc lá Bấy nhiêu nhớ ngập lòng. Chắc chắn hồn anh trắng Từ buổi đầu em qua Áo hương màu khai giảng Thơm đến tận bây giờ. Chỉ còn những bài thơ Ngọng nghịu suốt năm tháng Câu dài rồi câu ngắn Giấu trong tiếng nấc thầm. Em qua anh sẽ gọi Ríu rít những lời yêu Em qua đừng đi vội Chầm chậm nghe hiểu nhiều.