Thơ Và Biển Sóng dào dạt nỗi nhớ Gió cuốn nỗi sầu thương Nghĩ tới em năm đó Giọt lệ vẫn còn vương. Khi mà ta yêu nhau Không tách rời xa được Như là sóng với gió Đen trắng nghĩa không sai. Dắt tay em trên cát Hôn nhẹ đôi má em Nhìn mặt em ửng đỏ Sao mà anh cứ thương. Trời sáng độ còn sương Hòa mình vào biển cả Tình ta thì như đã Trôi vào trong gió sương Tưởng như tình đã chín Đã đến lúc thành hôn Chỉ vì chút cãi vã Đã thành người xa lạ Giờ đây cũng độ sáng Cát còn nhuốm màu sương Nhưng hai ta đôi ngã Mỗi người mỗi đường đi. Ngắm hoàng hôn biển lớn Nước mắt đã tràn mi Viết tình ca trên cát Cũng mấy chữ "tình yêu"!