Lúc học đại học tôi có thói quen mượn sách của các anh chị đi trước về để tham khảo. Sau vài năm học xong, tôi phát hiện ra mình có một loạt các bài thơ của một người con trai. Cô đơn là điều đầu tiên tôi nghĩ đến khi nhìn thấy anh ấy. Các bài thơ của anh không được ghi lại một cách cẩn thận mà ghi rất vội, thậm chí có chữ tôi đọc không rõ. Đó là những bài tôi đọc được trong các quyển sách mà anh từng cho tôi mượn. Tôi thấy thú vị nên đã chép lại. Bây giờ có thể chia sẻ với mọi người, đọc cho qua những ngày rảnh rỗi. Về tên tác giả, ở đây xin không lưu lại. Chỉ nói rõ ràng rằng, đây là thơ tôi sưu tầm được mà thôi.
Bài 1 Ta hư hỏng với nửa đời lêu lỏng, Nửa đời buồn như chiếc lá khuya bay. Những chiều dài ngồi đợi nắng ăn tay, Người thơ dại biết đâu lòng tức tưởi. Người xa cách như chưa hề gần gũi, Làm sao người hiểu được đớn đau tôi. Những ước mơ như ngục tối đời đời, Nhốt tham vọng chưa bao giờ đạt được. Như con nước đã chọn đời xuôi ngược, Người âm thầm trông đợi phút thăng hoa. Như bóng cây nép khuất một hiên nhà, Như sự thật chẳng bao giờ thay đổi. Tình muôn thuở nên đời đời vẫn mới, Ngực thanh tân nên hơi thở nhuộm màu. Môi đam mê nên mãi nụ hôn đầu, Ta phủ phục dưới chân người yếu đuối.
Bài 2 Cúc buồn, cúc buồn, đóa cúc buồn Từng cánh, từng cánh, lệ sầu tuôn Tàn thu, tàn tạ, tàn nhan sắc Trơ cánh hoa gầy, đón trăng suông. Em sầu, em sầu, em vẫn sầu Ngựa xe ai đó, rước nàng dâu Có kẻ mừng vui, cô vợ mới Còn ta, tình cạn dưới trăng thâu.
Bài 3 Em về, tím cả chiều quê Tím con đường đất dầm dề ướt mưa Em về, tím khoản ruộng thưa Tím phai nhòa hết màu hoa lục bình Em về, tím ngập mối tình Em về, em lấy tim tôi trao người