Bạc phận Từ hôm ấy em đi rồi để lại Một nấm mồ cỏ dại đã xanh rêu Chuyện tình xưa anh không biết chấc chiêu Để nâng niu khi còn bên kề cận Tiếc cũng rồi lận đận một kiếp hoa Viếng mộ người lòng nghèn ngẹn xót xa Giá như ta ngày xưa đừng gặp gỡ Em cũng không nức nở phút sau cùng Cho người đi kẻ ở cách ngàn trùng Giọt nước mắt thắm nhòa trên phiến đá Trời hôm nay gió ngưng bay chiếc lá Hoa cùng thôi nở rộ bước anh về Người bạc mệnh chưa nửa đời ly biệt Mộng mơ nào gửi nguyệt lạnh đêm sương. Tác giả - Xuân Trang