Thơ Tình Bạn - Những Bài Thơ Về Tình Bạn Hay & Dạt Dào Cảm Xúc

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Donna Queen, 14 Tháng tám 2019.

  1. Donna Queen

    Bài viết:
    184
    [​IMG]

    1, Tình Bạn

    Năm tháng cứ đầy lên. Tình bạn

    Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu

    Những mẩu thư viết vội cuối chiều

    Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc

    Trong cả những ước mơ ta không đơn độc

    Có bạn thân bên cạnh cùng mơ

    Cùng luận bàn về thời cuộc.. ngây thơ

    Cùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếch

    Cùng kể cho nhau câu chuyện không đoạn kết

    Về mối tình chớm nở trong tim

    Và một vài lần ta bỗng lặng im

    Cứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắng

    Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng

    Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi

    Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười

    Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ

    Những tin nhắn bay qua khung cửa

    Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về

    Trái tim tôi vui sướng lắng nghe

    Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ

    Tình bạn có bền hơn tình yêu không nhỉ?

    Chẳng đam mê, cuồng dại trong hồn

    Chẳng nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn

    Chẳng làm má rực lên màu lửa

    Tình bạn là ngôi nhà không khóa cửa

    Ta bước vào nào ngại ngần gì

    Nhận ấm êm rồi lại bước chân đi

    Đường xa lắc tìm riêng mình hạnh phúc..

    (Thụy Anh)

    2, Mình và cậu

    Ta là bạn và suốt đời là bạn

    Dẫu thời gian chan chứa mối duyên thừa

    Mình và cậu đâu có những chiều mưa

    Hay nhớ nhung khi gió thu vừa đến

    Nếu cậu buồn mình sẽ ở cạnh bên

    Đem cho cậu đôi ba lời chia sẻ

    Với tấm lòng và một câu mắng nhẹ

    Mạnh mẽ lên, không lẽ cứ khóc hoài

    Mình với cậu chỉ có thể vậy thôi

    Nếu tóc cậu gió vô tình làm rối

    Mình sẽ mắng gió đi đâu mà vội

    Rồi đôi tay cậu hãy vuốt tóc mềm

    Mình với cậu sẽ chẳng có gì thêm

    Ngoài tình bạn bao la không bờ bến

    Lỡ cậu mệt hãy nhắn cho mình đến

    Nhưng vai mình cậu không thể tựa lên

    Cậu biết rồi mà sao cứ gọi tên

    Trong giấc mơ chuyện yêu đương vô nghĩa

    Mình là bạn đừng lạc trong cơn mộng

    Nếu tặng hoa xin đừng tặng hoa hồng

    (Huỳnh Minh Nhật)

    3, Lưng Chừng

    Mùa thu lưng chừng đến

    Lá vàng lưng chừng rơi

    Lưng chừng em với tôi

    Tình yêu hay tình bạn

    Mà những lúc gặp em

    Mắt nhìn nhau bối rối

    Đôi môi im phăng phắc

    Chẳng nói được lời nào

    Ta quen nhau bao tháng

    Gặp gỡ nhau bao ngày

    Mà chẳng nói lời say

    Chỉ lưng chừng giáp mặt

    Giữa đôi bờ là biển

    Bao la và mênh mông

    Giữa đôi mình không sóng

    Sao nghìn trùng cách ngăn

    Có một điều khó nói

    Mà em không chịu thưa

    Nên tôi không thèm biết

    Cứ để hoài trong tim.

    Khi xưa không yêu em

    Tôi lại được đi cùng

    Bây giờ tình đã thốt

    Sao đường về không chung

    Em ơi xin hãy nói

    Nói một lời đi em

    Cho dù là vô nghĩa

    Hay tiếng từ trái tim

    (Nguyễn Danh Hoàng)

    4, Tôi và anh

    Mình lớn rồi năm tháng cũng trôi mau

    Kỷ niệm xưa chắc không thể phai màu

    Anh và tôi là bạn đồng trang lứa

    Ra tử vào sinh máu lửa bên nhau

    Tôi ngồi đây.. nhớ kỷ niệm thời xưa

    Thời lấm lem đâu ngại nắng với mưa

    Bữa đói bữa no – lo từng đồng bạc

    Bát cơm một màu, điếu thuốc chia đôi

    Thời gian trôi rồi hai đứa hai nơi

    Đời nghiệt ngã, tôi – anh không cùng hướng

    Nhưng anh hỡi! Mặc đi đừng nghĩ ngợi

    Nơi quê nhà đừng quên kẻ tha phương

    Tôi và anh mỗi đứa một con đường

    Con đường nào cũng trập trùng sương gió

    Những bẫy to miếng mồi luôn hiện rõ

    Cuộc đời này vốn dĩ chẳng là mơ

    Ta hãy sống cho trọn từng hơi thở

    Mặc khó khăn, vấp ngã hãy đứng lên

    Bầu nhiệt huyết thuở xưa ta còn đó

    Quả đất tròn, ta sẽ gặp lại nhau..

    (Huỳnh Minh Nhật)

    5, Đâu rồi cố nhân

    Bạn hỡi! Ta về đâu?

    Khi xa buổi ban đầu

    Mái trường xưa lặng lẽ

    Áo bạc màu đã lâu

    Từng mùa phượng đơm hoa

    Mùa áo trắng nhạt nhòa

    Mưa chiều phôi phai xóa

    Dấu chân người in qua

    Dòng đời trôi lặng lẽ

    Thời gian khẽ đong đưa

    Đời dạt trôi tám hướng

    Biết nói sao cho vừa?

    Tôi vẫn nhớ những chiều

    Kể về chuyện tình yêu

    Thời ngây ngô xa vắng

    Rượu sưởi nồng ánh trăng

    Hay những lúc lặng thinh

    Chẳng ai nói một lời

    Nghĩ suy về hoài bão

    Những gian khổ cuộc đời

    Chiều nay rơi mưa bụi

    Phượng trải hồng gót chân

    Chạnh lòng, tôi chợt tủi

    Ôi đâu rồi cố nhân?

    (Huỳnh Minh Nhật)

    [​IMG]

    6, Bạn Bè Ơi

    Sau những vui buồn mình phải chia xa

    Bạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại?

    Đường đến tôi là con đường xa ngái

    Nẻo tôi về dài hơn cả một chuyến bay

    Yêu thương này tôi khắc lên bàn tay

    Lằn chỉ tay nát nhàu ẩn hiện

    Đường "bạn hữu" ở đâu, nào ai biết!

    Nắm tay vào vẽ một nét bình yên

    Ở nơi xa, khi băng giá triền miên

    Tôi gắng giữ cho trái tim ấm áp

    Da dẫu xạm đi, bàn tay khô ráp

    Giữ trên môi trong trẻo một nét cười

    Để mai này, lỡ bạn gặp tôi

    Sẽ nhận ngay ra nụ cười thơ thuở ấy

    Sẽ nghe trong ta ấm nồng lửa cháy

    Nhóm lên bằng năm tháng, ngọt ngào ơi!

    (Thụy Anh)

    7, Rồi Sẽ Có Một Ngày Ta Ngoái Lại

    Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại

    Bạn bè ơi, khi ấy có còn nhau?

    Cơn lốc đời đưa đẩy bạn về đâu

    Ta ngoái lại tìm nhau, e mất dấu!

    Ta ngoái lại tìm nhau, mong ẩn náu

    Góc bạn bè yên ấm, cảm thông ơi!

    Ta ngoái lại rụng rời đôi cánh mỏi

    Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi..

    Ta ngoái lại tìm nhau, đừng sỏi đá

    Đừng dập dìu chi nữa trái tim hoang

    Thôi đừng nhớ đừng quên đừng xa vắng

    Xin một lần tha thứ thuở lang thang!

    Tha thứ nhé, bạn ơi, ngày cay đắng

    Ta quẩn quanh nuôi giữ xót xa mình

    Tha thứ nhé những niềm vui không vóc dáng

    Thủa yêu mê bè bạn khuất xa dần..

    Rồi sẽ có một ngày, sau tháng ngày dâu bể

    Chúng mình cùng ngoái lại tìm nhau

    Ta nói yêu thương khi mắt đổi thay màu

    Bàn tay héo cầm lâu cho ấm mãi

    Trái tim héo, nụ cười xưa dẫu héo

    Chỉ xin đừng tàn lụi chút niềm tin

    Dẫu mong manh vụn vỡ chẳng nguyên lành

    Xin hãy có một ngày nhen nhóm lại..

    (Đinh Thị Thu Vân)

    8, Tình Bạn

    Tôi đã có những ngày không nơi trú ẩn

    Bởi linh hồn kia đã vô tận nỗi buồn

    Nắng tốt tươi nhưng lòng tôi cô độc

    Trốn nơi nào rét mướt cũng vây quanh

    May mắn quá vẫn còn nơi tin cậy

    Không phải tình nhân

    Cũng chẳng phải gia đình

    Đơn giản lắm chỉ là người bạn

    Một người anh rộng lượng nghĩa và tình

    Một lời khuyên răn, một câu an ủi

    Dịu dàng như bóng mát của vòm xanh

    Tôi cúi xuống níu dây giày siết lại

    Tự tin hơn mỗi nước bộ hành

    Vâng, đời sống cần tâm hồn chia sẻ

    Thắp lửa cho nhau lúc lạc bến xa bờ

    (Lê Minh Quốc)

    9, Ra Trường

    Mơ gì em một thời đã qua

    Một thời ước mơ thành cổ tích

    Một thời điểm năm là nước mắt

    Giọt tím buồn rơi trên cánh hoa xinh

    Em ngồi đây, nghĩ về bạn, về mình

    Cửa sổ mở tung, phượng xoè năm cánh đỏ

    Mực nhoè bẩn lần cuối cùng trên vở

    Giữa sân trường một tiếng trống vương rơi

    Biết bao giờ em trở lại, thầy ơi

    Ai sẽ thay em trên ghế vẫn ngồi

    Ai sẽ ngắt trộm hoa trong vườn thắm

    Gai hồng tươi, tay ngượng giấu sau lưng?

    Ai sẽ bước vui trong nắng tưng bừng

    Vừa hết tiết đã vội quên lời thày mắng?

    Và ai sẽ khóc đắng cay.. Hành lang vắng

    Gió xôn xao, lời an ủi ngọt ngào?

    (Khuyết danh)

    10, Đồng chí

    Quê hương anh nước mặn đồng chua

    Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá

    Anh với tôi đôi người xa lạ

    Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau.

    Súng bên súng, đầu sát bên đầu

    Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỷ

    Đồng chí!

    Ruộng nương anh gửi bạn thân cày

    Gian nhà không mặc kệ gió lung lay

    Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính.

    Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh,

    Sốt run người, vừng trán ướt mồ hôi.

    Áo anh rách vai

    Quần tôi có vài mảnh vá

    Miệng cười buốt giá

    Chân không giày

    Thương nhau tay nắm lấy bàn tay!

    Đêm nay rừng hoang sương muối

    Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới

    Đầu súng trăng treo.

    (Chính Hữu)

    [​IMG]

    11, Gặp Bạn Cũ

    Đứng xa ra nhìn mình nhé

    Để không quá rõ nếp nhăn

    Ánh nhìn hãy còn rất trẻ

    Như chưa in dấu nhọc nhằn

    Cầm tay thì đừng lo lắng

    Nếu thấy chẳng mềm như xưa

    Vẫn đây nỗi niềm đằm thắm

    Vết chai in mực khó mờ

    Đừng hỏi vì sao mái tóc

    Không buộc gọn như thuở nào

    (Buộc vào thì còn một dúm)

    Buông xòa bên má xôn xao

    Đừng kể với mình ngày ấy

    Có người đứng đợi đường quen

    Chẳng nói thì mình cũng biết

    Đã từng nhớ một cái tên!

    Một lần gặp nhau trên phố

    Mặc cho dòng người cứ đi

    Nhìn bạn mình qua nỗi nhớ

    Hình như không đổi thay gì!

    (Thụy Anh)

    12, Tiễn bạn

    Tặng anh vài giòng chữ

    Hẹn sau này gặp nhau

    Mùa thu miền kháng chiến

    Vẫn giống thu năm nào

    Rồi đây cùng đất nước

    Mà riêng rẽ âm dương

    Người bảo "đi là chết"

    Kẻ sống càng đáng thương

    Anh về đời nhung lụa

    Thơm khói ngát hương đường

    Ngoài này lúa sắp ngập

    Triền đê con nước dâng..

    Tôi sẽ cùng chết đói

    Và cùng rét anh ơi!

    Với triệu người bạn hữu

    Là triệu mảnh đời tôi

    Ở nơi đây êm ấm

    Anh có nhớ nhung người

    Dở thơ đọc hồn bạn:

    "Kháng chiến vẫn còn tôi"

    Dầu biết là vô vọng

    Ðã đem chơi cuộc đời

    Thì đi cho hết nước

    Sống thử ít con người..

    Gặp anh trìu mến lắm

    Ðời còn có mấy mươi,

    Dẫu rằng xa cách tạm

    Hồn thơ cũng ngậm ngùi

    Một kiếp mấy tri kỷ?

    Ai như Anh và Tôi?

    (Quang dũng)

    13, Bạn đến chơi nhà

    Đã bấy lâu nay bác tới nhà.

    Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa.

    Ao sâu nước cả, khôn chài cá,

    Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà.

    Cải chửa ra cây, cà mới nụ,

    Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.

    Đầu trò tiếp khách, trầu không có,

    Bác đến chơi đây ta với ta.

    (Nguyễn Khuyến)

    14, Trông bạn

    Nhà anh chân núi đá

    Tre xanh ven lối vườn

    Mẹ già đọc sách cổ

    Quí người mấy ai hơn

    Hai mươi năm về xưa

    Cùng nhau từng kết bạn

    Cảm khái đôi vần thơ

    Trong nguồn cơn hoạn nạn

    Mộc mạc tình quê hương

    Dù xa cách nẻo đường

    Mái nhà anh ấm áp

    Còn theo người vấn vương

    Nhớ mẹ già như Núi

    Nhớ anh như rượu đầy

    Những đêm dài chuyện nước

    Tay bồi hồi trong tay.

    Hai mươi năm đi rồi

    Trông về mây Quốc Oai

    Núi Thày nhắc bạn cũ

    Mà xa những xa hoài.

    (Quang Dũng)

    15, Cảm tác

    Thơ suông, rượu nhạt, quán cơm nghèo

    Xuân xế mùa xuân, chiều xế chiều

    Chín hẹn đã sai mười: Bạn quý

    Nghìn voi không được một: Người yêu

    Bá Nha thuở trước còn Chung Tử

    Kim Trọng đời nay hết Thúy Kiều

    Võng tía tàn vàng đi nượp nượp

    Giũ tà áo vải bụi bay theo.

    (Nguyễn Bính)
     
    Linda Yến thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...